11"Tôi
nói thật với anh em: trong số phàm nhân đã lọt lòng mẹ, chưa từng có ai cao trọng
hơn ông Gioan Tẩy Giả. Tuy nhiên, kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời còn cao trọng hơn
ông. 12Từ thời ông Gioan Tẩy Giả cho đến bây giờ, Nước Trời phải
đương đầu với sức mạnh, ai mạnh sức thì chiếm được. 13Cho đến
ông Gioan, tất cả các ngôn sứ cũng như Lề Luật đều đã nói tiên tri. 14Và
nếu anh em chịu tin lời tôi, thì ông Gioan chính là Êlia, người phải đến. 15Ai
có tai thì nghe.
Suy niệm:
Gioan Tẩy
giả. Ông là người cao trọng hơn tất cả mọi người phàm từ trước tới nay nghĩa là
tới lúc Chúa Giêsu đến khai mở thời Tân Ước, thiết lập Nước Trời, vì ông được
vinh dự dọn đường cho Đấng Messia, và khi Ngài đến, ông còn được vinh dự giới
thiệu Ngài cho người ta biết.
Nhưng từ nay trở đi, kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời
vẫn còn cao trọng hơn Gioan, bởi vì dù sao Gioan cũng thuộc thời Cựu Ước và phải
dừng lại ở ngưỡng cửa Nước Trời, không hạnh phúc bằng kẻ ở trong thời Tân Ước
và ở trong Nước Trời.
Cầu nguyện:
Xin giúp
chúng con luôn đứng vững trước những trào lưu của xã hội đang loại trừ Thiên
Chúa, đang cuốn hút trong đời sống hưởng thụ. Xin cho chúng con đang mê ngủ
trong danh vọng trần gian được thức tỉnh mà quay trở về với Chúa. Xin Chúa giúp
chúng con biết thức tỉnh trước những cạm bẫy của thế gian và ma quỷ. biết hoán
cải để thực tâm quay trở về với Chúa tình thương. Amen
28"Tất
cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ
ngơi bồi dưỡng. 29Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với
tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường. Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi
bồi dưỡng. 30Vì ách tôi êm ái, và gánh tôi nhẹ nhàng."
Suy niệm:
Chúa
Giêsu mời người ta học với Ngài và sống theo luật Ngài. Giáo huấn và lề luật của
Ngài đặt nền tảng trên lòng yêu thương. Cách đối xử của Ngài đầy lòng hiền hậu
và khiêm tốn. Bởi đó ai học với Ngài và sống theo luật Ngài thì sẽ được nghỉ
ngơi bồi dưỡng và cảm thấy êm ái, nhẹ nhàng.
Cuộc đời
chúng ta luôn đong đầy những gánh nặng chồng chất hai vai. Chúng ta luôn cảm thấy
mệt mỏi, chán chường vì những khó khăn thử thách trong cuộc sống.Chúng ta biết
chạy đến với Chúa, biết trao vào tay Chúa gánh nặng của cuộc sống để nhẹ vơi những
ưu phiền lo lắng
Cầu nguyện:
Lạy Chúa,xin cho chúng con biết sống khiêm nhưởng
và hiền lành như Chúa. Xin giúp chúng con trở nên người môn đệ thực sự của
Chúa, để những ai đến với chúng con đều cảm thấy nhẹ vơi những ưu phiền lắng
lo, để những ai đến với chúng con đều được thanh thản bình an. Xin giúp chúng
con biết trao tặng cho nhau những cử chỉ thân ái thay cho những thái độ cộc cằn
thô lô. Xin cho chúng con biết trao ban cho nhau những lời hay lẽ phải thay cho
những oán ghét giận hờn. Amen
12"Anh
em nghĩ sao? Ai có một trăm con chiên mà có một con đi lạc, lại không để chín
mươi chín con kia trên núi mà đi tìm con chiên lạc sao? 13Và nếu
may mà tìm được, thì Thầy bảo thật anh em, người ấy vui mừng vì con chiên đó,
hơn là vì chín mươi chín con không bị lạc. 14Cũng vậy, Cha của
anh em, Đấng ngự trên trời, không muốn cho một ai trong những kẻ bé mọn này phải
hư mất.
Suy niệm:
Qua cử chỉ
này, Chúa Giêsu không những muốn nói với các tội nhân rằng Thiên Chúa yêu
thương họ, Thiên Chúa đi tìm kiếm họ, Thiên Chúa tha thứ cho họ, nhưng Ngài còn
mời gọi chính những Biệt phái, tức là những kẻ tự cho mình là lành thánh cũng
phải hoán cải. Hoán cải trong quan niệm của họ về lòng nhân từ của Thiên Chúa,
nhất là hoán cải trong cái nhìn của họ đối với người tội lỗi. Con người chỉ cảm
nhận được tình yêu Thiên Chúa khi họ biết cảm thông và tha thứ cho tha nhân. Điều
đó cũng có nghĩa là lòng nhân từ của Thiên Chúa không hề làm cho con người ra
vong thân, nhưng biến nó trở thành người hơn, có trách nhiệm và dấn thân hơn.
Con người chỉ thực sự thống hối khi nó biết thực thi lòng nhân ái với tha nhân.
Cầu nguyện:
Chúng con
là những người tội lỗi, những con chiên lầm lạc,tự ý tách ra khỏi cộng đoàn để
sống theo ý thích của mình. Vì ham vui, vì dại dột, vì cố ý mà chúng con đã
không còn liên đới với cộng đoàn. Chúng con trở nên lạc lõng bơ vơ giữa cộng
đoàn đông người. Xin Chúa thương dẫn dắt chúng con về với cộng đoàn. Xin giúp
chúng con sửa đổi tính hư nết xấu để biết sống theo lề luật của Chúa. Xin giúp
chúng con biết khiêm tốn để sống hòa hợp với anh em trong tình nghĩa anh em một
nhà. Xin giúp chúng con biết tự chủ bản thân để luôn sống trong sự chăm sóc, hướng
dẫn của Chúa.Amem
Một hôm,
khi Ðức Giêsu giảng dạy, có mấy người Pharisêu và luật sĩ ngồi đó; họ từ khắp
các làng mạc miền Galilê, Giuđê và từ Giêrusalem mà đến. Quyền năng Chúa ở với
Người, khiến Người chữa lành các bệnh tật. Và kià có mấy người khiêng đến một bệnh
nhân bị bại liệt nằm trên giường, họ tìm cách đem vào đặt trước mặt Người.
Nhưng vì có đám đông, họ không tìm được lối đem người ấy vào, nên họ mới lên
mái nhà, dỡ ngói ra, thả người ấy cùng với cái giường xuống ngay chính giữa,
trước mặt Ðức Giêsu. Thấy họ có lòng tin như vậy, Người bảo: “Này anh, anh đã
được tha tội rồi.” Các kinh sư và các người Pharisêu bắt đầu suy nghĩ: “Người
đang nói phạm thượng là ai vậy? Ai có quyền tha tội ngoài một mình Thiên Chúa
ra?” Nhưng Ðức Giêsu thấu biết họ đang suy nghĩ như thế, nên Người lên tiếng bảo
họ rằng: “Trong bụng các ông đang nghĩ gì vậy? Trong hai điều: một là bảo: “Anh
đã được tha tội rồi”, hai là bảo: “Ðứng dậy mà đi”, điều nào dễ hơn? Vậy, để
các ông biết: ở dưới đất này, Con Người có quyền tha tội - Ðức Giêsu bảo người
bại liệt: tôi truyền cho anh: “Hãy đứng dậy, vác lấy giường của anh mà đi về
nhà!” Ngay lúc ấy, người bại liệt trỗi dậ
Mọi người
đều sửng sốt và tôn vinh Thiên y trước mặt họ, vác cái anh đã dùng để nằm, vừa
đi về nhà vừa tôn vinh Thiên Chúa. Chúa. Họ kinh hãi bảo nhau: “Hôm nay, chúng
ta đã thấy những chuyện lạ kỳ!”
Suy niệm:
Đức Giêsu đã
chữa cả thảy bao nhiêu bệnh nhân, chúng ta không biết. Nhưng chắc Ngài đã không
dừng lại ở việc chữa lành thân xác. Ngài muốn một sự lành mạnh nơi toàn diện
con người.“Bấy giờ kẻ què sẽ nhảy nhót như nai” (Is 35, 6).
Lời của ngôn
sứ Isaia trong bài đọc 1 đã ứng nghiệm.
Khi anh bại
liệt trỗi dậy, vác giường và đi một mạch về nhà, chúng ta thấy niềm vui bừng tỏa
trên khuôn mặt của anh và các bạn. Cả gia đình của anh cũng sẽ ngập tràn hạnh
phúc Sự trỗi dậy của anh là sự trỗi dậy của cả hồn lẫn xác.
Đức Giêsu có
cơ hội để tỏ cho nhóm các luật sĩ và Pharisêu thấy không nhất thiết phải đi gặp
tư tế và dâng lễ đền tội mới được tha. Chỉ bằng một lời nói đơn sơ dễ dàng, Ngài
có quyền ban ơn tha thứ.
Chính việc
anh bất toại được chữa lành làm chứng về quyền năng này.Mùa Vọng là thời gian trỗi dậy, ra khỏi sự
bất toại và bước đi. Có những bệnh bất toại về mặt thiêng liêng,
Cầu Nguyện:
Xin cho con dám ra khỏi mình,ra khỏi những bận
tâm và tính toán khôn ngoanđể sống theo những đòi hỏi bất ngờ của Chúa,dù phải chịu mất mát và thua thiệt. Amen
Khi ấy
Chúa Giêsu nói với môn đệ rằng: “Không phải bất cứ ai thưa với Thầy: ‘Lạy Chúa!
lạy Chúa!’ là được vào Nước Trời cả đâu! Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha
Thầy là Ðấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi. Vậy ai nghe những lời Thầy
nói đây mà đem ra thực hành, thì ví được như người khôn xây nhà trên đá. Dù mưa
sa, nước cuốn, hay bảo táp ập vào, nhà ấy cũng không sụp đổ, vì đã xây trên nền
đá. Còn ai nghe những lời Thầy nói đây, mà chẳng đem ra thực hành, thì ví được
như người ngu dại xây nhà trên cát. Gặp mưa sa, nước cuốn hay bão táp ập vào,
nhà ấy sẽ sụp đổ, sụp đổ tan tành.”
Suy niệm :
Đời con người
tránh sao khỏi những dông tố. Ai cũng mong xây căn nhà đời mình cho kiên cố vững
vàng,
đứng được
trước bão táp phong ba. Nhà càng cao, nền càng phải chắc chắn. Xây trên cát hay
trên đá cho thấy ai dại, ai khôn.
Thầy Giêsu dạy
các môn đệ biết thế nào là xây đời mình trên đá. Đó là đem ra thực hành những lời
Thầy dạy mà họ đang nghe trong Bài Giảng trên núi (Mt 5-7)
Chúng ta
đang sống trong Mùa Vọng, mùa ngóng đợi Nước Chúa đến. Đây là thời gian thuận
tiện để suy nghĩ về cái nền của căn nhà mình, cái nền của những công trình ta
đang đầu tư xây dựng. Có khi chúng ta thấy nó sao quá mong manh.
Cầu nguyện:
Chúng con thường xây nhà trên cát,vì chỉ
biết thích thú nghe Lời Chúa dạy,nhưng lại không dám đem ra thực
hành.
Ước gì ngôi nhà đời chúng conđược
xây trên nền tảng vững chắc,đó là Lời Chúa,Lời chi phối toàn bộ cuộc sống chúng
con.Amen
Khi ấy, Đức
Giêsu đang đi dọc theo biển hồ Galilê, thì thấy hai anh em kia, là Simon, cũng
gọi là Phêrô, và người anh là ông Anrê, đang quăng chài xuống biển, vì các ông
làm nghề đánh cá. Người bảo các ông: “Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các
anh thành những kẻ lưới người như lưới cá.” lập tức hai ông bỏ chài lưới mà đi
theo Người. Ði một quảng nữa, Người thấy hai anh em khác con ông Dêbêđê, là ông
Giacôbê và người em là ông Gioan. Hai ông này đang cùng với cha là ông Dêbêđê
vá lưới ở trong thuyền. Người gọi các ông. Lập tức, các ông bỏ thuyền, bỏ cha lại
mà theo Người.
Suy niệm:
Như một sự
tình cờ, lúc đang đi dọc theo bờ hồ Galilê, Đức Giêsu thấy bóng dáng các anh
đánh cá quen thuộc. Hẳn họ đã có lần nghe Ngài giảng và thấy Ngài chữa lành bệnh
nhân Đức Giêsu yên lặng nhìn các anh làm việc. Họ đang quăng lưới bắt cá hay ngồi
trong khoang vá lưới với cha.Cảnh tượng rất đời
thường và ấm
áp. Đẹp biết mấy chuyện con người làm việc chung với nhau.
Sau này họ sẽ
biết cách làm việc với nhau trên con thuyền Giáo Hội.
“Các anh
hãy theo tôi”: đây là một lời mời dành cho mọi Kitô hữu. Ơn gọi Kitô hữu khởi
đi từ tiếng gọi của Thầy Giêsu. Người Do Thái thường tầm sư học đạo, còn ở đây,
chính Thầy Giêsu đi chọn môn đệ cho mình (Ga 15, 16). Ngài mời ta đi theo chính
con người của Ngài, chứ không phải theo một lý tưởng cao đẹp hay một dự án hấp
dẫn.“Tôi sẽ làm cho các anh trở thành những kẻ lưới con người.”
Cầu nguyện:
Xin Chúa
hãy chiếu sáng qua chúng con,để những người chúng con tiếp xúccảm
nhận được Chúa đang hiện diện nơi chúng con.
Xin cho
chúng con biết rao giảng về Chúa,không phải bằng lời nói suông,nhưng
bằng cuộc sống chứng tá,và bằng trái tim tràn đầy tình yêu của Chúa.
21Ngay giờ ấy, được Thánh Thần tác động, Đức Giêsu hớn hở
vui mừng và nói: "Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì
Cha đã giấu kín không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng
lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.” 22"Cha
tôi đã giao phó mọi sự cho tôi. Và không ai biết người Con là ai, trừ Chúa Cha,
cũng như không ai biết Chúa Cha là ai, trừ người Con, và kẻ mà người Con muốn mặc
khải cho." 23Rồi Đức Giêsu quay lại với các môn đệ và bảo
riêng: "Phúc thay mắt nào được thấy điều anh em thấy! 24Quả
vậy, Thầy bảo cho anh em biết: nhiều ngôn sứ và nhiều vua chúa đã muốn thấy điều
anh em đang thấy, mà không được thấy, muốn nghe điều anh em đang nghe, mà không
được nghe."
Suy niệm:
Các tông đồ đã sống, đã đồng hành với Ngài trên mọi nẻo đường. được
Ngài dạy dỗ, được sai đi rao giảng Nước Trời. Các ông đã được thấy phép lạ Người
làm. Được nghe Ngài nói về Chúa Cha và Nước Trời, nhưng các ông vẫn sống trong
hoài nghi cho đến khi Ngài chỗi dậy từ cõi chết.
Ngày nay,
Ngài cũng nói với tôi mỗi ngày qua Tin Mừng, qua anh em tôi. Tôi vẫn thấy Ngài
bị treo trên Thánh Giá, nơi những người cùng khổ, những người bị áp bức bất
công, nơi những tâm hồn thống hối trở về. “Lạy Cha là Chúa tể trời đất.
Con xin ngợi khen Cha vì đã mặc khải cho những người bé mọn biết những điều
này” (Lc 10,21)
Bên cạnh
tôi là bác nông dân chất phác đang nguyện kinh. Và kia là một người trí thức
đang cầu nguyện. Thái độ bề ngoài cho thấy là họ hết lòng tin tưởng. Bác nông
dân tin một cách đơn sơ, tin những gì mình nghe biết được. Người trí thức thì
nghe, suy nghĩ, phân tích rồi cũng tin. Cả hai đều tin và ý thức mình là những
người bé mọn, yếu đuối. Họ chấp nhận những giới hạn của mình và sẵn sàng mở ra
cho mặc khải tình yêu Thiên Chúa. Cũng thế, tôi chỉ có thể đón nhận mặc khải một
khi trở nên nhỏ bé và khiêm tốn.
Cầu nguyện:
Xin ban
cho chúng con được lòng khiêm tốn và kiên trì tìm kiếm giá trị Nước trời trong
thung lũng bể khổ trần gian. xin ban cho chúng con quả tim đơn sơ như trẻ
nhỏ, sẵn sàng đón nhận những gì Chúa ban tặng cho chúng con, và can đảm phó
thác cuộc đời trong sự quan phòng của Chúa. Chúng con xin được nép mình bên
Chúa như trẻ thơ nép mình trong vòng tay của mẹ. Amen
Khi Ðức Giêsu vào thành Caphácnaum, có một viên đại đội trưởng đến
gặp Người và nài xin:“Thưa Ngài, tên đầy tớ của tôi bị tê bại
nằm liệt ở nhà, đau đớn lắm”. Người nói: “Chính tôi sẽ đến chữa nó”. Viên đại đội
trưởng đáp: “Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói
một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh. Vì tôi đây, tuy dưới quyền kẻ khác, tôi
cũng có lính tráng dưới quyền tôi. Tôi bảo người này: “Ði!”, là nó đi, bảo người
kia: “Ðến!”, là nó đến, và bảo người nô lệ của tôi: “Làm cái này!”, là nó làm”.
Nghe vậy, Ðức Giêsu ngạc nhiên và nói với những kẻ theo Người rằng: “Tôi bảo thật
các ông: tôi không thấy một người Israel nào có lòng tin như thế. Tôi nói cho
các ông hay: Từ phương đông phương tây, nhiều người sẽ đến dự tiệc cùng các tổ
phụ Ápraham, Ixaác và Giacóp trong Nước Trời.”
Suy niệm:
Màu tím là màu của phụng vụ Mùa Vọng, nhưng đây không phải
là màu buồn.
Mùa Vọng nhắc chúng ta về niềm hy vọng rất xanh tươi mà Chúa
Giêsu đã mang lại cách nay hai ngàn năm và chúng ta có bổn phận vun
đắp cho thành tựu.
Làm sao để ơn cứu độ của Ngài được mọi người trên thế giới
nhận biết?
Đức Giêsu ngỡ ngàng khi thấy niềm tin lớn lao của viên đại đội trưởng.
Ông thuộc dân ngoại mà lại có lòng tin lớn hơn các người Israel khác (c. 10). Ông
tin Đức Giêsu có thể chữa lành cho người đầy tớ yêu quý của ông. Không cần
Ngài đến nhà, chỉ cần một lời nói của Ngài thôi cũng đủ (c. 8).
Lòng tin mạnh mẽ và khiêm tốn của ông đã chinh phục Đức
Giêsu.
Lời của viên sĩ quan dân ngoại đã trở nên lời ta đọc
trước khi rước lễ.
“Lạy Chúa, con chẳng đáng Chúa ngự vào nhà con,
nhưng xin Chúa phán một lời, thì linh hồn con sẽ lành mạnh.”
Cầu nguyện:
Xin Cha thôi thúc
nơi chúng con
khát vọng muốn
chia sẻ niềm tin và hạnh phúc,niềm vui và bình an của mình cho tha
nhân,
và khát vọng muốn
giới thiệu Đức Giêsu cho thế giới.
Chúng con chỉ xin đếnvới những người bạn gần bên,giúp
họ quen biết Đức Giêsu và tin vào Ngài,
qua đời sống yêu thương cụ thể của chúng con.
Chúng con cũng cầu nguyệncho tất cả những ai đang xả thân
lo việc truyền giáo.
Xin Cha cho những cố gắng của chúng consinh nhiều hoa trái. Amen.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Các con hãy giữ
mình, kẻo lòng các con ra nặng nề bởi chè chén say sưa và lo lắng việc đời, mà
ngày đó thình lình đến với các con như chiếc lưới chụp xuống mọi người sống
trên mặt đất. Vậy các con hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, để có thể thoát khỏi
những việc sắp xảy đến và đứng vững trước mặt Con Người!"
Suy Niệm:
Bài Tin Mừng hôm nay, Ðức Giêsu báo trước một điều bất ngờ. Ngày Con
Người quang lâm và mỗi người sẽ ra trình diện. Ngày đó là ngày nào? Không ai biết
được, vì chỉ có Cha mới biết. Tuy nhiên, vẫn có một điều không bất ngờ. Ðiều ta
biết chắc chắn là sẽ có ngày đó cho tất cả mọi người. Ngày đó cần phải có để mọi
người được thỏa mãn. Người khôn ngoan đích thực sẽ chọn ngày đó là một ngày an
vui hạnh phúc. Còn người khờ dại thì ngày đó lại là ngày báo oán.
Chúng ta khôn hay dại? Chọn ngày tươi sáng hay u tối? Hãy cùng quyền tự
do mà định đoạt.
Cầu Nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, hôm nay là ngày cuối năm phụng vụ. Giáo Hội, Mẹ chúng
con nhắc nhớ cho chúng con một điều thật quan trọng mà chúng con lại thường hay
quên. Ngày Chúa quang lâm, cũng là ngày kết thúc cuộc đời chúng con ở đời này.
Chúng con sẽ bước vào cuộc sống mới, cuộc sống vĩnh cửu và không thay đổi. Có
thể chúng con sẽ hạnh phúc muôn đời, mà cũng có thể sầu khổ muôn đời.
Xin cho chúng con biết khôn ngoan chọn lựa, và sống
sao cho xứng đáng với tình thương của Cha, của Chúa đã dành cho chúng con trong
suốt cuộc đời. Amen.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ thí dụ này rằng: "Các con
hãy xem cây vả và mọi thứ cây cối. Khi chúng đâm chồi nảy lộc, thì các con biết
rằng mùa hè đã gần đến. Cũng thế, khi các con xem thấy những sự đó xảy ra, thì
hãy biết rằng nước Thiên Chúa đã gần đến. Thầy bảo thật các con, thế hệ này sẽ
chẳng qua đi cho đến khi mọi sự ấy xảy đến. Trời đất sẽ qua đi; nhưng lời Thầy
nói sẽ chẳng qua đâu".
Suy Niệm:
Tất cả mọi thứ Chúa dựng nên đều tuân theo một quy luật tự nhiên của
nó. Cũng vậy, cây vả tới mùa đâm bông nẩy lộc thì đồng thời cứ dấu hiệu đó, người
ta biết mùa hè đã đến gần.
Sự hiện diện của Ðức Giêsu là dấu chỉ Triều Ðại Nước Thiên Chúa đã xuất
hiện. Ðó là niềm vui cho những tâm hồn ngay chính. Hãy ngẩng đầu lên để đón mừng
ngày vinh quang đã tới.
Cầu Nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, cuộc sống trần gian này là chuẩn bị cho một cuộc sống
vĩnh cửu. Con người chúng con luôn khát mong hạnh phúc. Nhưng đâu là hạnh phúc
đích thực của chúng con? Ðâu là ơn cứu độ của chúng con?
Ðức Giêsu đến để giải thoát chúng con, để đem niềm vui của cuộc sống tự
do đã bắt đầu. Xin cho chúng con biết đón nhận Ngài, vì ngài là dấu hiệu của một
mùa xuân hạnh phúc. Có Chúa, chúng con mới đạt được niềm vui bất tận. Amen.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Khi các con thấy
Giêrusalem bị các đạo binh bao vây, các con hãy biết rằng đã gần đến lúc thành ấy
bị tàn phá. Bấy giờ những ai ở trong đất Giuđa, hãy chạy trốn lên núi, những ai
ở trong thành, hãy rời xa, và những ai ở vùng quê, chớ có vào thành; vì những
ngày ấy là những ngày báo oán, để ứng nghiệm mọi lời đã ghi chép.
"Khốn cho những đàn bà đang mang thai và nuôi con thơ trong những
ngày ấy: vì chưng sẽ có sự khốn cực cả thể trong xứ và cơn thịnh nộ trút xuống
dân này. Chúng sẽ ngã gục dưới lưỡi gươm, sẽ phải bắt đi làm tôi trong các dân,
và Giêrusalem sẽ bị các dân ngoại chà đạp, cho đến thời kỳ dành cho dân ngoại
chấm dứt.
"Sẽ có những điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và các ngôi sao; dưới
đất, các dân tộc buồn sầu lo lắng, vì biển gầm sóng vỗ. Người ta sợ hãi kinh hồn,
chờ đợi những gì sẽ xảy đến trong vũ trụ, vì các tầng trời sẽ rung chuyển. Lúc
đó, người ta sẽ thấy trên đám mây, Con Người hiện đến đầy quyền năng và uy nghi
cao cả. Khi những điều đó bắt đầu xảy đến, các con hãy đứng dậy và ngẩng đầu
lên, vì giờ cứu rỗi các con đã gần đến".
Suy Niệm:
Thánh Luca trình bày biến cố Giêrusalem bị sụp đổ, tượng trưng cho cuộc
phán xét cuối cùng của Thiên Chúa - Ngày mà tất cả những gì đã chép trong Kinh
Thánh được ứng nghiệm. Và đó cũng là ngày mà sự can thiệp cuối cùng có tính
cách quyết liệt của Thiên Chúa vào lịch sử.
Giêrusalem sẽ bị dân ngoại thống trị, nhưng khi dân Israel trở về với
Ðấng Kitô thì cũng hết thời của dân ngoại.
Tất cả những sự kiện trên xảy ra đều chuẩn bị và tập trung vào cuộc
quang lâm của Ðức Kitô.
Cầu Nguyện:
Lạy Chúa, xin ban cho chúng con một đức tin vững mạnh, và xin Chúa
giúp cho chúng con hiểu được lời Chúa muốn nói gì với mỗi người chúng con hôm
nay. Từ đó, chúng con can đảm sống và tỉnh thức để chuẩn bị xứng đáng đón Chúa
đến trong ngày sau hết. Amen.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Người ta sẽ tra
tay bắt bớ, ức hiếp và nộp các con đến các hội đường và ngục tù, điệu các con đến
trước mặt vua chúa quan quyền vì danh Thầy: các con sẽ có dịp làm chứng. Vậy
các con hãy ghi nhớ điều này trong lòng là chớ lo trước các con sẽ phải thưa lại
thể nào. Vì chính Thầy sẽ ban cho các con miệng lưỡi và sự khôn ngoan, mọi kẻ
thù nghịch các con không thể chống lại và bắt bẻ các con.
"Cha mẹ, anh em, bà con, bạn hữu sẽ nộp các con, và có kẻ trong
các con sẽ bị giết chết. Các con sẽ bị mọi người ghét bỏ vì danh Thầy. Nhưng dù
một sợi tóc trên đầu các con cũng sẽ chẳng hư mất. Các con cứ bền đỗ, các con
cũng sẽ giữ được linh hồn các con".
Suy Niệm:
Ðức Giêsu tiên báo: vì Ngài mà các môn đệ sẽ bị bách hại, bị ghét bỏ,
ngay trong gia đình, nơi những người thân thuộc. Nhưng đó là một cơ hội cho sứ
mệnh của họ. Ðức Giêsu hứa sẽ trợ giúp các môn đệ khi các ông gặp gian nan khốn
khó.
Là Kitô hữu, những người theo Chúa Kitô, chúng ta cũng phải can đảm
đón nhận những thử thách, những khó khăn trong cuộc sống chấp nhận chịu thiệt
thòi vì Ngài bằng những hành động chân thật, không gian dối, không làm điều ác,
xấu...
Cầu Nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, chúng con chưa đến nỗi phải hy sinh mạng sống vì danh
Chúa. Thế nhưng mỗi khi gặp khó khăn, con đã thất vọng và kêu trách Chúa. Bởi
thế chúng con không cảm nghiệm được hạnh phúc và sự quan phòng Chúa dành cho
chúng con. Xin cho chúng con ý thức hơn vai trò của mình để cuộc sống chúng con
trở thành những chứng tá đích thực cho Tin Mừng của Chúa. Amen.
Khi ấy, có mấy người trầm trồ về đền thờ được trang hoàng bằng đá tốt
và những lễ vật quý, nên Chúa Giêsu phán rằng: "Những gì các con nhìn ngắm
đây, sau này sẽ đến ngày không còn hòn đá nào nằm trên hòn đá nào mà chẳng bị
tàn phá". Bấy giờ các ông hỏi Người rằng: "Thưa Thầy, bao giờ những sự
ấy sẽ xảy ra, và cứ dấu nào mà biết những sự đó sắp xảy đến?" Người phán:
"Các con hãy ý tứ kẻo bị người ta lừa dối: vì chưng, sẽ có nhiều kẻ mạo
danh Thầy đến mà tự xưng rằng: "Chính ta đây và thời gian đã gần đến",
các con chớ đi theo chúng. Khi các con nghe nói có chiến tranh loạn lạc, các
con đừng sợ: vì những sự ấy phải đến trước đã, nhưng chưa phải là hết đời ngay
đâu".
Bấy giờ Người phán cùng các ông ấy rằng: "Dân này sẽ nổi dậy chống
lại dân kia, và nước này sẽ chống với nước nọ. Sẽ có những cuộc động đất lớn mọi
nơi, sẽ có ôn dịch đói khát, những hiện tượng kinh khủng từ trên trời và những
điềm lạ cả thể".
Suy Niệm:
Ðức Giêsu báo trước sự sụp đổ của thành Giêrusalem, viễn cảnh của ngày
tận thế. Dân Israel không tin và không chấp nhận Ðức Giêsu là Ðấng Thiên Chúa
sai đến. Họ dễ dàng nghe theo những giáo huấn của những kẻ giả hình, những người
mạo danh Ngài.
Ðức Giêsu dạy phải tỉnh thức chờ đợi Ngài, chứ đừng bận tâm vì các điềm
ấy. Bởi vì trước này tận thế, con người sẽ phải trải qua nhiều khốn khó: chiến
tranh, đói kém, tai họa thiên nhiên... Ðó là những thử thách đối với đức tin của
Giáo Hội và mỗi Kitô hữu. Chúng ta hãy can đảm vượt qua và tỉnh thức chờ Chúa đến.
Cầu Nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con có một đời sống đức tin trưởng thành
và mạnh mẽ, giúp chúng con luôn liên kết vững vàng trong niềm tin của Giáo Hội.
Ðể những biến cố lịch sử xảy đến, sẽ không làm chúng con sợ hãi thất vọng và qụy
ngã. Nhưng chúng con can đảm và hân hoan vì tin rằng Chúa sẽ đến và cứu thoát
ch1ung con. Amen.
Đức Mẹ Dâng Mình Trong Đền Thờ - Lễ nhớ Đồng tiền bà hóa
Lời Chúa: Lc 21, 1-4.
Khi ấy, Chúa Giêsu nhìn lên, thấy những người giàu có bỏ tiền dâng
cúng vào hòm tiền. Người cũng thấy một bà goá nghèo khó bỏ vào đó hai đồng tiền
nhỏ, nên bảo rằng: "Thầy bảo thật các con, bà goá nghèo khó này đã bỏ vào
hòm tiền nhiều hơn mọi người. Vì mọi người kia lấy của dư thừa mà dâng cho
Thiên Chúa, còn bà này túng thiếu, bà đã dâng tất cả những gì bà có để nuôi sống
mình".
Suy Niệm:
Ðức Giêsu quan sát và đánh giá việc dâng cúng của dân chúng. Những người
giàu có chỉ dâng cúng vì lời khen ngợi. Họ chỉ dâng những của dư thừa. Còn một
bà góa chỉ dâng hai đồng tiền nhỏ. Ðức Giêsu đã coi giá trị của bà cao hơn tất
cả những người kia, vì bà đã dâng tất cả những gì mình có với trọn tấm lòng
thành.
Những gì chúng ta làm cho Chúa qua Giáo Hội, qua tha nhân được đánh
giá bằng tấm lòng yêu mến và chân thành.
Cầu Nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, Chúa dạy chúng con bài học quảng đại và lòng chân
thành. Xin đừng để chúng con ích kỷ tính toán khi làm việc cho Cúa, cho anh em.
Trái lại, điều Chúa mong muốn nơi chúng con là lòng chân thành. Xin cho chúng
con sử dụng những gì Chúa ban cho đẹp ý Chúa, mưu ích cho bản thân và cho anh em
chúng con. Amen.
Khi ấy, các thủ lãnh cùng với dân chúng cười nhạo Chúa Giêsu mà rằng:
"Nó đã cứu được kẻ khác thì hãy tự cứu mình đi, nếu nó thật là Ðấng Kitô,
người Thiên Chúa tuyển chọn". Quân lính đều chế diễu Người và đưa dấm cho
Người uống và nói: "Nếu ông là vua dân Do-thái, ông hãy tự cứu mình
đi". Phía trên đầu Người có tấm bảng đề chữ Hy-lạp, La-tinh và Do-thái như
sau: "Người Này Là Vua Dân Do Thái".
Một trong hai kẻ trộm bị đóng đinh trên thập giá cũng sỉ nhục Người rằng:
"Nếu ông là Ðấng Kitô, ông hãy tự cứu ông và cứu chúng tôi nữa". Ðối
lại, tên kia mắng nó rằng: "Mi cũng chịu đồng một án mà mi chẳng sợ Thiên
Chúa sao? Phần chúng ta, như thế này là đích đáng, vì chúng ta chịu xứng với việc
chúng ta đã làm, còn ông này, ông có làm gì xấu đâu?" Và anh ta thưa Chúa
Giêsu rằng: "Lạy Ngài, khi nào về nước Ngài, xin nhớ đến tôi". Chúa
Giêsu đáp: "Ta bảo thật ngươi: ngay hôm nay, ngươi sẽ ở trên thiên đàng với
Ta
Suy Niệm:
Trên thập giá, trước sự nhạo cười của dân chúng, lời chế giễu của quân
lính, sự sỉ nhục của kẻ trộm cùng bị đóng đinh... Ðức Giêsu vẫn thinh lặng. Xem
ra Ngài hoàn toàn thất thế, là kẻ chiến bại. Trước con mắt người đời, Ðức Giêsu
chẳng còn một chút giá trị.
Thế nhưng, tại sao anh trộm lành lại van xin: "Khi nào về Nước
Ngài, xin nhớ đến tôi"?
Cầu Nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, bài Tin Mừng hôm nay có nhiều điều làm con ngỡ ngàng:
Tại sao Chúa lại im lặng? Tại sao Chúa không tỏ uy quyền của Chúa ra một chút?
Tại sao giữa lúc thất thế của Chúa mà anh trộm lành lại có một niềm tin vững mạnh
để tuyên xưng vào vương quyền của Chúa?
Vâng, chỉ có Vua Tình Yêu trong Vương Quốc Tình Yêu mới có thể nhẫn nại,
yêu thương trước những ngỗ nghịch như thế. Tình yêu được tràn lan đến hết mọi
người, không phân biệt tốt, xấu. Chính vì thế anh trộm tội lỗi đã được mạc khải
một huyền nhiệm cao siêu về Nước Trời. Cùng với tâm tình của anh trộm lành,
chúng con xin thưa lên với Chúa: Chúng con kính tôn Chúa là Vua của chúng con,
xin đón nhận chúng con vào vương quốc vĩnh cửu của Chúa. Amen
Khi ấy, có mấy người thuộc phái Sađốc, là những người chối không tin
có sự sống lại, đến gần Chúa Giêsu hỏi Người rằng: "Thưa Thầy, Môsê đã viết
cho chúng tôi: nếu ai có một người anh cưới vợ, rồi chết đi mà không có con,
thì người em phải cưới người vợ đó để anh mình có kẻ nối dòng. Vậy có bảy anh
em: người thứ nhất cưới vợ, rồi chết mà không có con. Người kế tiếp cưới vợ goá
đó, rồi cũng chết không con. Người thứ ba cũng cưới người vợ goá đó. Và tất cả
bảy người đều cưới như vậy và đều chết mà không để lại người con nào. Sau cùng
người thiếu phụ đó cũng chết. Vậy đến ngày sống lại, người đàn bà đó sẽ là vợ
ai trong các người ấy, vì tất cả bảy người đều lấy người ấy làm vợ?"
Chúa Giêsu trả lời rằng: "Con cái đời này cưới vợ lấy chồng, song
những ai sẽ xét đáng được dự phần đời sau và được sống lại từ cõi chết, thì sẽ
không cưới vợ lấy chồng; họ sẽ không thể chết nữa, vì họ giống như thiên thần,
họ là con cái Thiên Chúa: vì họ là con cái của sự sống lại. Về vấn đề kẻ chết sống
lại, thì Môsê trong đoạn nói về Bụi gai, khi ông gọi Chúa là Thiên Chúa
Abraham, Thiên Chúa Isaac, và Thiên Chúa Giacóp. Thiên Chúa không phải là Thiên
Chúa của kẻ chết, mà là của kẻ sống, vì mọi người đều sống cho Chúa".
Bấy giờ có mấy luật sĩ lên tiếng thưa Người rằng: "Lạy thầy, Thầy
dậy đúng lắm". Và họ không dám hỏi Người điều gì nữa.
Suy Niệm:
Ðức Giêsu mạc khải về vấn đề kẻ chết sống lại và cách thức sống cuộc sống
đời sau. Ngài cho thấy cuộc sống ấy không còn giống như ở đời này. Không còn bị
lệ thuộc vào không gian và thời gian. Không bị ràng buộc vào những quyến rũ như
ở trần gian. Trái lại, cuộc sống của người công chính khi phục sinh sẽ được thần
thiêng hóa như đời sống của các thiên thần của Thiên Chúa.
Muốn được sống sự sống ấy trong ngày sau hết, mỗi Kitô hữu cần phải
chuẩn bị và sống đời sống ấy ngay từ đời này. Bằng cách sống theo giáo huấn và
tinh thần của Ðức Giêsu, thực thi công bình bác ái và không theo những cám dỗ của
thế gian.
Cầu Nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, chúng con tin có sự sống lại và
có sự sống đời sau. Xin cho chúng con sống niềm tin bằng chính cuộc sống tốt đạo
đẹp đời của chúng con. Tất cả những công việc, hành động lời nói, suy nghĩ của
chúng con đều quy hướng về mục đích cuối cùng ấy. Như thế, chúng con sẽ được
Chúa ban thưởng sự sống vĩnh cửu. Amen.
Khi ấy, Chúa Giêsu vào đền thờ, Người liền xua đuổi các người buôn bán
tại đó và phán bảo họ rằng: "Có lời chép rằng: Nhà Ta là nhà cầu nguyện,
các ngươi đã biến thành sào huyệt trộm cướp". Và hằng ngày Người giảng dạy
trong Ðền thờ. Các thượng tế, luật sĩ và kỳ lão trong dân tìm cách hại Người,
nhưng họ không biết phải làm cách nào, vì dân chúng hết thảy đều chăm chú nghe
Người.
Suy Niệm:
Ðức Giêsu được sai đến để chu toàn sứ mạng: phụng sự Thiên Chúa Cha và
dạy cho người ta cũng biết tôn thờ Thiên Chúa cách xứng đáng. Việc đánh đuổi những
người buôn bán ra khỏi Ðền Thờ cho thấy Chúa muốn người ta phải thay đổi thái độ
thờ phượng, phải bỏ những lạm dụng bất chính vì việc buôn bán làm mất đi sự
nghiệm trang ý nghĩa của nơi thờ phượng. Ðền Thờ là nhà của Thiên Chúa, là nơi
cầu nguyện và tôn vinh Thiên Chúa, là nơi con người đến cầu xin ơn cứu độ.
Chúng ta có ý thức được mỗi tâm hồn chúng ta cũng là Ðền Thờ của Thiên
Chúa không? Chúng ta có giữ gìn bảo vệ và trang hoàng Ðền Thờ đó để xứng đáng
cho Chúa ngự không?
Cầu Nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, khi biết được rằng tâm hồn chúng con cũng là nơi Chúa
ngự, đó là một hạnh phúc thật lớn lao. Thế nhưng chúng con đã để cho tâm hồn bị
hỗn loạn bởi những lo lắng đời thường, chất chứa những hận thù ghen ghét... Thật
là bất xứng và xúc phạm đến Chúa. Xin Chúa thanh luyện và uốn nắn chúng con để
tâm hồn chúng con luôn là nơi Chúa ưng ý, muốn ngự vào. Amen.
Khi ấy, Chúa Giêsu đến gần Giêrusalem, trông thấy thành thì Người khóc
thương thành ấy mà rằng: "Chớ chi hôm nay ngươi hiểu biết sứ điệp mang hoà
bình lại cho ngươi! Nhưng giờ đây, sứ điệp ấy bị che khuất khỏi mắt ngươi. Vì sẽ
đến ngày quân thù đắp luỹ bao vây ngươi, xiết chặt ngươi tứ bề. Chúng sẽ tàn
phá ngươi bình địa, ngươi cùng con cái ở trong thành. Chúng sẽ không để lại hòn
đá nào trên hòn đá nào, vì ngươi đã không nhận biết giờ ngươi được thăm viếng".
Suy Niệm:
Ðức Giêsu thương khóc thành Giêrusalem. Ngài tiên báo Giêrusalem sẽ bị
tàn phá. Ðiều đó cho thấy Ðức Giêsu yêu thương thành và Người cảm thấy xót xa
khi người ta từ chối tình yêu của Ngài: từ chối cứu độ và sự bình an Ngài mang
đến cho họ. Mà vì không đón nhận nên họ phải đau khổ.
Có lẽ ngày nay Ðức Giêsu vẫn đang đau khổ và khóc thương vì tội lỗi
chúng ta. Chúng ta cũng như dân thành Giêrusalem: cố tình chối bỏ Chúa để chạy
theo những vật chất danh vọng nơi trần gian. Chúng ta sẽ phải làm gì để Chúa
không còn khổ?
Cầu Nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã đến đem tình yêu cho nhân loại và Người luôn
khao khát cho con người nhận biết và đón nhận tình yêu ấy. Xin cho chúng con được
Lời Chúa thức tỉnh để chúng con biết quay về với Chúa, biết từ bỏ đời sống tội
lỗi, để chúng con được hưởng nhờ tình yêu, sự tha thứ và ơn cứu độ. Amen.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán thêm một dụ ngôn nữa, vì Người đã đến gần
Giêrusalem, mà dân chúng lại cứ tưởng là Nước Thiên Chúa sắp xuất hiện trong
giây lát. Vậy Người phán rằng:
"Có người quý tộc kia đi phương xa để được phong vương rồi trở về.
Ông cho gọi mười người tôi tớ đến, giao cho họ mười nén bạc và dặn rằng:
"Hãy làm lợi cho đến khi ta trở về". Nhưng các người dân của ông ấy
ghét ông, sai người đi theo mà rằng: "Chúng tôi không muốn ông ấy làm vua
chúng tôi". Ðược phong vương rồi ông trở về, cho gọi các tôi tớ mà trước
kia ông đã giao tiền cho, để biết mỗi người đã làm lợi được bao nhiêu.
"Người thứ nhất đến và thưa: "Tâu vua, nén bạc của vua đã
sinh lợi được mười nén". Nhà vua bảo: "Ðược, hỡi người tôi tớ tốt
lành, ngươi đã trung tín trong điều nhỏ mọn, ngươi sẽ được quyền cai trị mười
thành". Người thứ hai đến thưa: "Tâu vua, nén bạc của vua đã sinh lợi
được năm nén". Nhà vua đáp: "Ngươi cũng vậy, hãy cai quản năm
thành".
"Người thứ ba đến thưa: "Tâu vua, đây nén bạc của vua, tôi
còn giữ trong khăn, vì tôi sợ ngài: ngài là người hà khắc, và lấy cái ngài
không gửi, gặt cái ngài không gieo". Vua phán rằng: "Hỡi đầy tớ bất
lương, ta cứ lời ngươi mà xử ngươi. Ngươi đã biết ta là người hà khắc, lấy cái
ta không gửi, gặt cái ta không gieo, sao ngươi không gửi bạc ta ở ngân hàng, để
rồi khi ta trở về, ta có thể lấy cả vốn lẫn lời".
"Vua liền bảo những người đứng đó rằng: "Hãy lấy nén bạc của
nó mà trao cho người đã có mười nén". Họ tâu rằng: "Tâu vua, người ấy
đã có mười nén rồi". Vua đáp: "Ta nói cùng các ngươi: Ai có sẽ cho
thêm, và người đó sẽ được dư dật; còn ai không có, người ta sẽ lấy đi cả cái nó
đang có. Còn những kẻ nghịch cùng ta, không muốn ta làm vua, hãy đem chúng ra
đây và giết chúng trước mặt ta". Nói thế rồi Chúa liền dẫn họ lên
Giêrusalem.
Suy Niệm:
Ðức Giêsu dùng dụ ngôn trên đây để tiên báo về ngày phán xét chung.
Thiên Chúa sẽ phán xét mỗi người, mỗi hành vi tùy theo ân huệ Người ban và người
đó đã sử dụng sinh lợi cho Chúa như thế nào trong cuộc đời.
Mỗi chúng ta cũng đều là một quản lý của Chúa. Chúa đã ban cho chúng
ta biết bao ơn lành. Ðó là cái vốn chúng ta có bổn phận phải làm lời cho Chúa.
Những vốn ấy chỉ sinh lợi khi chúng ta biết nỗ lực và khiêm tốn dùng nó để phục
vụ Chúa và anh em đồng loại.
Cầu Nguyện:
Lạy Chúa, Chúa đã đặt mỗi người chúng con làm quản lý của Chúa. Xin
cho chúng con luôn ý thức rằng: chúng con chỉ chu toàn đúng vai trò quản lý ấy
khi biết sử dụng những gì Chúa ban theo đúng ý Chúa. Chúa không muốn chúng con
đem cất dấu một cách lười biếng, nhưng muốn chúng con nỗ lực và tích cực cộng
tác với ơn Chúa để mọi sự Chúa ban trở nên ích lợi cho mọi người và cho chính
chúng con. Amem
"Con
Người đến tìm kiếm và cứu chữa điều gì đã hư mất".
Khi ấy, Chúa
Giêsu vào Giêricô và đi ngang qua thành, thì kìa, có một người tên là Giakêu,
ông thủ lãnh những người thu thuế và là người giàu có. Ông tìm cách để nhìn xem
Chúa Giêsu là người thế nào, nhưng không thể được, vì người ta đông quá, mà ông
lại thấp bé. Vậy ông chạy lên trước, trèo lên một cây sung để nhìn xem Người,
vì Người sắp đi ngang qua đó. Khi vừa đến nơi, Chúa Giêsu nhìn lên và trông thấy
ông ấy, nên Người bảo ông rằng: "Hỡi Giakêu, hãy xuống mau, vì hôm nay Ta
phải lưu lại tại nhà ngươi". Ông vội vàng trụt xuống và vui vẻ đón tiếp
Người. Mọi người thấy vậy, liền lẩm bẩm rằng: "Ông này lại đến trọ nhà một
người tội lỗi". Ông Giakêu đứng lên thưa cùng Chúa rằng: "Lạy Ngài,
tôi xin bố thí nửa phần của cải tôi cho kẻ khó, và nếu tôi có làm thiệt hại cho
ai điều gì, tôi xin đền gấp bốn". Chúa Giêsu bảo ông ấy rằng: "Hôm
nay nhà này được ơn cứu độ, bởi người này cũng là con cái Abraham. Vì chưng,
Con Người đến tìm kiếm và cứu chữa điễu gì đã hư mất".
Suy
Niệm:
Thủ Lãnh
Người Thu Thuế
Gặp gỡ Chúa
Giêsu Kitô luôn luôn là một biến cố hồng phúc cho con người, nếu người đó không
lo sợ hay tránh né cuộc gặp gỡ này với những lý do này, lý do nọ. Hôm qua,
chúng ta cùng nhau suy niệm về thái độ khiêm tốn của anh mù ăn xin bên vệ đường
gần thành Giêrikhô, nhưng vội vàng nắm lấy vận may khi nghe biết Chúa Giêsu đi
ngang qua và chân thành cầu xin: Cho tôt được thấy
Hôm nay,
Giáo Hội trình bày cho chúng ta một cuộc gặp gỡ khác nữa, cuộc gặp gỡ giữa Chúa
Giêsu và ông Dakêu, người thu thuế. Cuộc gặp gỡ này đã mang đến cho ông Dakêu
ơn ăn năn trở lại và sự an vui trong tâm hồn mà ông hằng mong ước.
Trong cuộc gặp
gỡ giữa Chúa Giêsu và ông Dakêu, chúng ta thấy có hai thái độ:
- Thái độ của
những kẻ tự cho mình là công chính mà khinh dễ kẻ khác. Họ ngăn cản anhi. Liệu
chúng ta có có thái độ giống như vậy hay không?. Xét đoán anh chị em là kẻ tội
lỗi và không đáng gặp Chúa Giêsu, không đáng lãnh nhận ơn lành Ngài ban, không
đáng được thông cảm để trở về với Chúa và canh tân đời sống tốt đẹp hơn. Chúng
ta có thái độ tự phụ như vậy không
Thái độ của
ông Dakêu, là người thu thuế trưởng và giàu có. Sự giầu có chứng minh là ông đã
có hành vi bất chính để làm giàu, đó là thu nhiều nộp ít để làm giàu. Ðối với
người đồng hương của ông, hay những kẻ tự phụ cho mình là người công chính mà
khinh dễ kẻ khác, ông Dakêu là con người tội lỗi, và tội của ông ta không thể
tha thứ được nữa.
Nhưng đối với
Chúa Giêsu, Ngài vốn đến là để cứu chữa những gì đã hư mất, thì ông Dakêu lại
là nơi để thể hiện tình thương nhân từ của Ngài. Nơi con người tội lỗi Dakêu,
còn có một khát vọng hướng về Chúa. Ông chỉ mong ước được nhìn xem Chúa đi qua.
Ðây là yếu tố căn bản mà Chúa thi ân cho con người. Từ khao khát gặp được Chúa
đến việc ăn năn trở lại, không có khoảng cách không vượt qua được. Chúa Giêsu
có thể vượt qua được khoảng cách này một khi con người có sẵn thái độ chờ mong Ngài
đến. Thái độ của ông Dakêu có thể khuyến khích chúng ta trên con đường trở về với
Chúa. Ông Dakêu đã thể hiện sự trở lại của mình bằng hành động cụ thể, phân phối
một nửa của cải cho anh chị em để thể hiện tình liên đới bác ái và đền bù gấp bốn
những thiệt hại đã gây ra. Liệu chúng ta có can đảm như vậy hay không?
Cầu nguyện:
Lạy Chúa,
Chúng con
đã nhiều lần dốc lòng với Chúa sẽ làm điều này, làm việc kia để chứng tỏ đã được
trở về với Chúa. Nhưng có thể chúng con không can đảm, không nghiêm chỉnh đủ để
làm như ông Dakêu đã làm. Xin cho chúng con đừng bao giờ đùa giỡn hay lạm dụng
lòng nhân từ của Chúa. Ơn Chúa mạnh hơn tội lỗi nhưng chúng con phải cộng tác với
ơn Chúa.
Lạy Chúa,Xin thương giúp chúng con trở về với Chúa.Amen
35Khi
Đức Giêsu gần đến Giêrikhô, có một người mù đang ngồi ăn xin ở vệ đường. 36Nghe
thấy đám đông đi qua, anh ta hỏi xem có chuyện gì. 37Họ báo cho
anh biết là Đức Giêsu Nadarét đang đi qua đó. 38Anh liền kêu
lên rằng: "Lạy ông Giêsu, Con vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi!" 39Những
người đi đầu quát nạt, bảo anh ta im đi; nhưng anh càng kêu lớn tiếng: "Lạy
Con vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi!" 40Đức Giêsu dừng lại,
truyền dẫn anh ta đến. Khi anh đã đến gần, Người hỏi: 41"Anh
muốn tôi làm gì cho anh?" Anh ta đáp: "Lạy Ngài, xin cho tôi nhìn thấy
được." 42Đức Giêsu nói: "Anh nhìn thấy đi! Lòng tin của
anh đã cứu chữa anh." 43Lập tức, anh ta nhìn thấy được và
theo Người, vừa đi vừa tôn vinh Thiên Chúa. Thấy vậy, toàn dân cất tiếng ngợi
khen Thiên Chúa.
Suy niệm
Anh mù đáng làm gương cho chúng ta : anh ý
thức mình cần Chúa, anh cố gắng hết sức để được đến gần Chúa, bất
chấp mọi ngăn cản. Kết quả là anh đã được Chúa đổi mới hoàn toàn ; anh còn
thay đổi được những tấm lòng hẹp hòi của những người chung quanh. Nếu chúng ta
làm như anh mù này thì mặc dù mọi người ngăn cản chúng ta và mặc dù ban đầu xem
ra Chúa không nghe tiếng chúng ta, nhưng cuối cùng Ngài sẽ dừng lại, ưu ái gọi
chúng ta đến và biến đổi đời sống chúng ta.
Khi người mù thành Giêrikhô lên tiếng tỏ ý muốn
gặp Chúa Giêsu thì người ta đã quát mắng anh ta phải im đi. Chúa Giêsu truyền lệnh
cho các môn đệ dẫn người mù đến với Ngài. Ánh sáng của Chúa soi thẳm lòng người. Giúp
con người nhìn ra ánh sáng của con tim. Giúp con người tìm về nhà Cha. Có
những người mù loà, nhưng với lòng tin tưởng phó thác, đã nhìn được ánh sáng
này. Ngược lại, có những con người tự phụ rằng mình sáng suốt lại chẳng nhìn ra
được ánh sáng của Chúa.
Lạy Chúa,
Chúa đã đốt lên ngọn lửa nơi tâm hồn anh mù để anh nhận ra Chúa. Xin Chúa cũng
nhóm lên ngọn lửa tình yêu nơi trái tim con, để con thấy Chúa và nhận ra Ngài
nơi những người quanh con.
Nhân có mấy
người nói về Ðền Thờ được trang hoàng bằng những viên đá đẹp và những đồ dâng
cúng, Ðức Giêsu bảo: “Những gì anh em đang chiêm ngưỡng đó sẽ có ngày bị tàn
phá hết, không còn tảng đá nào trên tảng đá nào.” Họ hỏi Người: “Thưa Thầy, vậy
bao giờ các sự việc đó sẽ xảy ra, và khi sắp xảy ra, thì có điềm gì báo trước?”
Ðức Giêsu đáp: “Anh em hãy coi chừng kẻo bị lừa gạt, vì sẽ có nhiều người mạo
danh Thầy đến nói rằng: “Chính ta đây”, và “Thời kỳ đã đến gần”; anh em chớ có
theo họ. Khi anh em nghe có chiến tranh, loạn lạc, thì đừng sợ hãi. Vì những việc
đó phải xảy ra trước, nhưng chưa phải là chung cục đâu.”
Rồi Người
nói tiếp: “Dân này sẽ nổi dậy chống dân kia, nước này chống nước nọ. Sẽ có những
trận động đất lớn, và nhiều nơi sẽ có ôn dịch và đói kém; sẽ có những hiện tượng
kinh khủng và điềm lạ lớn lao từ trời xuất hiện. Nhưng trước khi tất cả các sự ấy
xảy ra, thì người ta sẽ tra tay bắt và ngược đãi anh em, nộp cho các hội đường
và nhà tù, và điệu đến trước mặt vua chúa quan quyền vì danh Thầy. Ðó sẽ là cơ
hội để anh em làm chứng cho Thầy. Vậy anh em hãy ghi lòng tạc dạ điều này, là
anh em đừng lo nghĩ phải bào chữa cách nào. Vì chính Thầy sẽ cho anh em ăn nói
thật khôn ngoan khiến tất cả địch thủ của anh em không tài nào chống chọi hay
cãi lại được. Anh em sẽ bị chính cha mẹ, anh chị em, bà con và bạn hữu bắt nộp.
Họ sẽ giết một số người trong anh em. Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù
ghét. Nhưng dù một sợi tóc trên đầu anh em cũng không bị mất đâu. Có kiên trì,
anh em mới giữ được mạng sống mình.”
Suy niệm:
Hội Thánh
thời nào cũng cần những người dám sống vì đức tin,dám làm chứng cho Chúa trước
mặt người đời. Sống đức tin là một loại tử đạo không đổ máu,không đòi hy sinh mạng
sống,
nhưng lại
đòi hy sinh cả tương lai vững vàng ổn định.
Mỗi ngày,
chúng ta thường bị đặt trước những chọn lựa, trước thập giá của Ðức Giêsu, y hệt
như các vị tử đạo ngày xưa. Có khi chúng ta đã bước qua thập giá, khi chọn
mình, đã chối Chúa bằng chính cuộc sống.Càng có tự do, ta lại càng dễ sa sút đức
tin. Tiền bạc, tiện nghi, khoái lạc vẫn là những thụ tạo gây ra những cuộc bách
hại êm ả và khủng khiếp mà cuối cùng chúng ta cũng phải đối diện
Thứ ba tuần 32 Thường niên năm C
Lời Chúa : ( Luca 17.10)
“Đối với anh em cũng vậy: khi đã làm tất cả những gì theo lệnh phải làm, thì hãy nói: chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm những bổn phận đấy thôi.” (Lc 17,10)
Suy niệm: Ngay từ ban đầu khi theo Chúa, các tông đồ vốn đã có nhiều tham vọng. Mẹ của các ông Gia-cô-bê và Gio-an đã đến xin Đức Giê-su cho các con mình có quyền cao chức trọng trong Nước của Ngài. ” Nhưng, Chúa Giê-su nhắc nhở những ai theo Ngài hãy nhớ rằng mình chỉ là tôi tớ của Thiên Chúa. Mà bổn phận của tôi tớ là làm theo ý của chủ mình. Vì thế, Chúa Giê-su nhắc đi nhắc lại nhiều lần hãy nghe và giữ lời Chúa. Để được như thế, Ki-tô hữu cần có lòng khiêm tốn và đức vâng phục Thiên Chúa. Thứ đến, chúng ta cần nhận thức rằng, những việc phục vụ chúng ta làm là việc bổn phận của chúng ta, chứ không phải chúng ta làm ơn cho Chúa. Thiên Chúa không hề mắc nợ chúng ta. Đúng ra, những việc phục vụ của chúng ta là những việc đáp đền ơn Chúa như thánh Phao-lô nêu ra: “Bạn có là gì mà không nhận lãnh? Nếu đã nhận lãnh, tại sao lại vênh vang như thể đã không nhận lãnh?” (1Cr 4,7). Vì vậy, còn gì đúng đắn hơn mỗi khi thi hành lời Chúa ta nói với Chúa: “con đã chỉ làm những bổn phận đấy thôi.”
Xét lại tâm trạng của mình sau mỗi lần phục vụ Chúa và Giáo Hội qua các công việc bác ái kiêu hãnh như một người làm ơn hay khiêm tốn và vui mừng như một người chu toàn ý muốn của Chúa?
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con chỉ là đầy tớ vô dụng, xử dụng con như khí cụ của Chúa , để con được bình an vì con đã chỉ làm những bổn phận mà con làm. Amen
"Anh
em đừng xét đoán,
để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán.”
(Mt 7,1)
1. Hôm
nay, Chúa Giêsu dạy về sự xét đoán:
Thiên
Chúa sẽ xét đoán chúng ta tùy theo cách chúng ta xét đoán người
khác.
-
"Các con đừng xét đoán để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán". (Mt 7,1)
-
"Các con xét đoán thế nào thì cũng bị Thiên Chúa xét đoán như vậy".
(Mt 7,2)
Tại
sao tôi thích xét đoán người khác?
- Lý do
"có vẻ chính đáng" là tôi yêu thích sự thiện, do đó khi thấy người
khác không thiện thì tôi lên án.
- Nhưng
ngoài lý do "có vẻ chính đáng" ấy ra, còn lý do không chính đáng chút
nào mà khoa tâm lý có thể vạch trần ra: Đó là cái tính ác nằm sẵn trong người
tôi, làm cho tôi thích "hạ" kẻ khác và cảm thấy sung sướng một cách
vô ý thức khi người khác bị "hạ";
Một hôm,
Satan thích chí vô cùng vì đã phát minh ra được một cái gương cực kỳ kỳ diệu: Bất
cứ điều gì trong gương ấy cũng bị đảo lộn. Khuôn mặt kiều diễm nhất nào nhìn
vào tấm gương cũng trở thành xấu xí, ghê tợn. Satan nghĩ, có thể đưa tấm gương
lên Thiên Đàng để chia rẽ Thiên Chúa và các thiên thần. Satan liền đội tấm
gương lên đầu và bay thẳng lên trời. Dọc đường hắn nhìn vào tấm gương và càng
thích thú hơn khi thấy gương mặt xấu xí của hắn nay càng xấu xí hơn. Càng bay tới
gần Thiên Đàng thì khuôn mặt của hắn càng xấu xa thê thảm. Và cứ như thế, chưa
tới cửa Thiên Đàng mà hắn đã không còn chịu được cái vẻ thô bạo xấu xí của hắn.
Thế rồi, tay hắn run lên lẩy bẩy và đánh rơi tấm gương xuống trần gian. Tấm
gương vỡ ra từng mảnh, nát ra như những hạt cát và tung bay tràn lan trên khắp
mặt địa cầu. Từ đó trở đi, hễ hạt cát nhỏ đó bám vào được mắt ai thì cứ nằm lỳ
mãi ở đó, khiến người ấy chỉ còn thấy toàn là những cái xấu trên thế gian này
mà không thấy được điều gì tốt đẹp khác. Đại họa cho con người khởi đầu từ đó.
Câu chuyện
trên muốn nói rằng: nhìn thấy cái xấu nơi người khác không phải là điều tự
nhiên của con người. Tổ tiên chúng ta thường nói: "Nhân chi sơ tính bản
thiện". Như vậy, mọi cái xấu, cái ác đều là do ma quỷ mà ra. Bởi vậy,
chúng ta hãy coi chừng!
Đức Giám
Mục Fulton Sheen nói: "Tôi thường xét đoán người khác về khuyết điểm gì,
thì đó là dấu chính tôi có khuyết điểm đó."
2. Thay
vì xét đoán người khác, mỗi người hãy tự lo xét đoán chính
mình: "Sao ngươi thấy cái rác trong mắt anh em, mà không thấy cái xà trong
mắt ngươi. Hãy lấy cái xà trong mắt ngươi ra trước đã" (Mt 7,3).
Chúa bảo,
trước khi xét đoán thì hãy tự xét mình trước đã: Hãy lấy cái xà trong mắt ngươi
ra trước đã. Hãy tự phê trước rồi sau đó mới phê sau. Tốt hơn là đừng
xét đoán.
Trong kho
tàng truyện các thánh tu hành, có câu chuyện rất hay của ẩn sĩ Macariô. Ngài
qua đời năm 300 ở Ai Cập.
Macariô sống
ẩn dật 30 năm trong phòng mình. Suốt trong thời gian đó, có một vị linh mục vẫn
đến cử hành thánh lễ trong phòng của ngài. Để cám dỗ và quấy rầy vị tu hành
này, ma quỷ xúi giục một người kia đến gặp vị ẩn sĩ Macariô và nói:
- Vị linh
mục đến làm lễ mỗi ngày đó chính là một kẻ tội lỗi vì thế không nên cho ông ấy
cử hành thánh lễ nữa.
Ẩn sĩ
Macariô đáp lại:
- Hỡi
con, Kinh Thánh dạy rằng: "Đừng xét đoán để khỏi bị xét đoán. Nếu linh mục
ấy là người tội lỗi, thì Chúa sẽ tha thứ cho cha ấy".
Sau khi
nói như vậy, ẩn sĩ Macariô bắt đầu cầu nguyện và đã giải thoát cho người kia khỏi
bị quỷ ám.
Khi vị
linh mục đến làm lễ, cha ấy vẫn được tiếp đón vui vẻ như thường. Và Thiên Chúa
thấy lòng nhân hậu của ẩn sĩ Macariô nên muốn khích lệ ngài bằng một dấu hiệu.
Khi vị linh mục tiến lên bàn thờ, thì Macariô thấy một thiên thần từ trời xuống
và đặt tay lên đầu vị linh mục và vị này biến thành một cột lửa trước lễ vật
thánh.
Trong khi
ẩn sĩ Macariô còn ngây ngất trước thị kiến này, thì ngài nghe có tiếng nói:
- Hỡi con
người, tại sao ngươi lại ngạc nhiên ngỡ ngàng. Nếu một vua chúa trên trần gian
này còn không cho phép thần dân mình xuất hiện trước mặt mình với quần áo nhơ bẩn,
thì làm sao quyền năng của Thiên Chúa lại chấp nhận cho người cử hành Mầu Nhiệm
Thánh mà ô uế trước vinh quang trời cao. Ngươi đáng được chứng kiến sự kiện này
vì ngươi đã không chỉ trích vị linh mục.
Viện phụ
Pineng, trong truyện các thánh tu hành, cũng đã trả lời cho một đan sĩ hỏi ngài
xem có cần phải che tội cho người anh em mình không? Ngài đáp:
- Chính
trong lúc chúng ta che tội cho người anh em chúng ta, thì Chúa cũng che tội cho
chúng ta như vậy.
Mẹ Têrêsa
bảo: "Đức Giêsu khuyến khích ta đừng xét đoán ai. Cố đừng xét đoán người
khác. Nếu bạn xét đoán người khác thì bạn không thể nào yêu họ được."
THỨ BA TUẦN
12 THƯỜNG NIÊN
Mt 7,6.12-14
"Vậy
tất cả những gì anh em
muốn người ta làm cho mình,
thì chính anh em cũng hãy làm cho người ta.”
(Mt 7,12)
Đoạn Tin
Mừng này gồm 3 giáo huấn:
1. "Đừng
lấy của thánh mà vất cho chó.” (Mt 7,6).
Một vị
linh mục đang chăm chú đọc sách, trước mặt ngài là một chàng thanh niên tự xưng
là vô thần. Anh ta quan sát từng cử chỉ của vị linh mục và mở đầu cuộc tấn công
bằng những lời này:
- Tôi
không tin bất cứ những gì mà linh mục các ông rao giảng. Các ông có biết là các
ông đang bán thuốc phiện ru ngủ quần chúng không?
Bị xúc phạm
như thế, nhưng vị linh mục không để lộ bất cứ phản ứng nào. Ngài nhìn người
thanh niên với tất cả thông cảm và nói:
- Anh có
tin Thiên Chúa, Đấng tạo thành vạn vật không?
Người thanh
niên trả lời như một cái máy:
- Không,
thế giới tự nó mà có, vật chất tự biến hóa thành vạn vật.
Vị linh mục
mỉm cười hỏi tiếp:
- Anh bạn
trẻ, anh là người có học, chắc chắn anh đã có dịp đọc một vài quyển sách đúng đắn
về hiện tượng tôn giáo.
Người
thanh niên lắc đầu quả quyết:
- Tôi đã
và sẽ không bao giờ đọc những thứ sách vô bổ ấy.
Vị linh mục
hỏi tiếp:
-Thế anh
có đọc Kinh Thánh?
Người
thanh niên lại được dịp cho Kinh Thánh chỉ là những chuyện nhảm nhí.
Vị linh mục
vẫn tỏ ra thản nhiên trước thái độ gây hấn của người thanh niên. Ngài gợi thêm:
- Chắc
anh cũng đồng ý rằng, từ 2.000 năm qua, lịch sử của nhân loại đã chịu ảnh hưởng
sâu rộng của một người có tên là Giêsu.
Người
thanh niên phản đối.
- Anh có
bao giờ suy nghĩ về những vấn đề tôn giáo và luân lý trong cuộc sống không?
Người
thanh niên la lớn:
- Mất giờ
vô ích.
Với ánh mắt
vừa buồn bã vừa trìu mến, vị linh mục nhìn người thanh niên hồi lâu rồi chậm
rãi nói:
- Anh bạn
trẻ! Anh không có vẻ gì là người vô thần cả, mà chỉ là người sống hời hợt nông
cạn và thiếu hiểu biết mà thôi.
Vâng, sống
với những con người như thế quả là không đem lại cho đời mình một ích lợi gì.
Chúa bảo chúng ta đừng mất giờ đối với những con người như thế.
2. "Tất
cả những gì các con muốn người ta làm cho các con thì chính các con hãy làm cho
người ta như thế.” (Mt 7,12)
Một hôm,
một phụ nữ đến thăm nhà một người bạn và tình cờ đọc được một câu rất ngông dán
trên tủ lạnh của nhà người ấy: "Hãy thực thi sự tử tế một cách càn
dở và những cử chỉ đẹp một cách vô nghĩa". Bà chép câu này đem về dán ở
nhà mình và quyết làm theo. Chồng bà, một giáo viên, thấy câu đó cũng thích và
đem chép lên bảng trong lớp học. Một học sinh cũng thấy hay nên chép về cho cha
mình. Ông này là biên tập viên của một nhật báo địa phương nên ông lại đưa lên
báo. Chẳng mấy chốc, câu nói như vết dầu loang đã lan rộng ra nhiều nơi tại Mỹ
và đã thúc đẩy được nhiều cử chỉ đẹp rất "vô nghĩa". Thí dụ tại
Chicago, một buổi sáng có một thiếu niên tự động đến từng nhà của những người
hàng xóm và cào tuyết trước gara đậu xe; tại Saint Louis, một người đàn ông
bình thường rất cau có, nhưng một hôm ông ra đường bị một chiếc xe khác quệt trầy
xe ông, ông thò đầu ra khỏi xe, mỉm cười nói "Không có gì đâu"; tại
San Francisco, một người đàn bà dừng xe để đóng thuế qua cầu San Francisco, chẳng
những cho xe mình mà còn cho một dãy xe phía sau nữa. (Chờ đợi Chúa).
Vâng, nếu
mỗi người chúng ta biết làm cho nhau những điều mà chúng ta muốn người khác làm
cho mình, thì thế giới này sẽ biến thành một Thiên Đàng cho mọi người kể cả
chúng ta.
3. "Hãy
qua cửa hẹp mà vào. Cửa hẹp và đường chật thì đưa đến sự sống, nhưng ít người
tìm được lối ấy." (Mt 7,13-14)
Chúng ta
hãy suy gẫm một vài sự kiện đã xảy ra ngay trong cuộc sống của chúng ta:
Albert
Einstein đến năm lên 4 tuổi mới biết nói, và phải đến năm 7 tuổi
mới biết đọc. Thầy giáo đã từng nhận xét về ông như sau: "Chậm phát triển,
khó gần, luôn có những ước mơ ngớ ngẩn." Ông từng bị đuổi học và bị từ chối
nhận vào trường Bách khoa Zurich, vậy mà ông đã trở thành một nhà bác học nổi
tiếng nhất thế giới chưa ai sánh kịp ông.
Trước khi
phát minh ra bóng đèn tròn, Thomas Edison đã tiến hành hơn 2.000 cuộc thử nghiệm.
Một phóng viên trẻ hỏi về cảm giác của ông sau khi thất bại quá nhiều lần như vậy.
Ông nói: "Tôi chưa bao giờ thấy mình thất bại, dù chỉ một lần. Tôi phát
minh ra bóng đèn tròn. Quá trình phát minh này có đến 2.000 bước!"
- Henry
Ford nói: "Thất bại chính là cơ hội để bạn khởi đầu lần nữa một cách
hoàn hảo hơn".
Con đường
vinh quang trần thế mà đã phải trả giá như vậy. Thử hỏi con đường vinh quang Nước
Trời còn phải được trả giá cao hơn như thế nào. Con đường hẹp chính là cái giá
để trả cho vinh quang thiên quốc của chúng ta.
THỨ TƯ TUẦN
12 THƯỜNG NIÊN
Mt 7,15-20
"Nên
hễ cây tốt thì sinh quả tốt,
cây xấu thì sinh quả xấu.
Cây tốt không thể sinh quả xấu,
cũng như cây xấu không thể sinh quả tốt.”
(Mt 7,17-18)
1. Lời
Chúa hôm nay dạy chúng ta về cách nhận định khách quan. Trước hết,
ta cần lưu ý lời dạy này không mâu thuẫn với lời dạy hôm thứ hai là đừng xét
đoán người khác.
Xét đoán
là chỉ mới thấy một số hiện tượng đã vội kết luận và lên án. Còn nhận định
khách quan là căn cứ vào kết quả để biết nguyên nhân.
Xét đoán
thì dễ chủ quan, còn nhận định thì khách quan.
Xét đoán
thường dễ đưa chúng ta đến việc lên án người khác, còn nhận định
thì giúp chúng ta suy nghĩ và lựa chọn ra những bài học sống cho chính mình.
Trong cuộc sống, ta không nên xét đoán nhưng phải khôn ngoan nhận định một cách
khách quan.
Nhận định
khách quan dựa trên tiêu chuẩn "Xem quả để biết cây".
Cha Ông
chúng ta thường nói:
"Mua
cá thì phải xem mang,
Mua bầu
xem cuống, mới toan khỏi lầm.
Con người
muốn biết thâm tâm,
Nhìn vào
công việc, chẳng lầm mảy may".
Nước Kinh
có người xem tướng giỏi, nói câu nào trúng câu ấy. Trong nước, xa gần ai ai
cũng biết tiếng. Vua Trang Vương thấy thế vời lại hỏi:
- Nhà
ngươi dùng thuật gì mà xem tướng giỏi như thế?
Người xem
tướng thưa rằng:
- Thần
không có thuật gì lạ cả. Thần chỉ xem bạn người ta mà biết được
người ta hay hoặc dở. Như thần xem cho thường dân, mà thấy họ chơi với những
người bạn hiếu, đễ, huấn, cẩn, biết giữ phép nước thì thần đoán người dân ấy là
người hay, thân tất một ngày vẻ vang, nhà tất một ngày thịnh vượng.
Như thần
xem cho quan lại, mà thấy chơi với những người bạn thành, tín, có phẩm hạnh,
thích điều phải thì thần đoán cho ông quan ấy là người tốt, làm quan tất mỗi
ngày một cao thăng, giúp vua tất mỗi ngày một lợi ích.
Như thần
xem cho vua chúa, mà thấy quan gần thì có lắm người hiền, quan xa có lắm người
trung, lúc lỗi có nhiều người can ngăn thì thần đoán là ông vua giỏi, vua tất mỗi
ngày một tôn trọng, nước tất mỗi ngày một trị yên, thiên hạ tất mỗi ngày một
qui phục. Thần quả không có thuật gì lạ, chỉ xem người mà biết được người hay
hoặc dở.
Vua Trang
Vương cho nói là phải. Bấy giờ liền kíp thu dùng những người tài giỏi, sau nước
Sở thành cường thịnh nhất đời Chiến Quốc.
Chúng ta
tự hỏi xem bạn bè chung quanh chúng ta là những người như thế nào? Từ đó mà
chúng ta biết mình là ai?
2. Nhà
tu đức học nổi tiếng người Ấn Độ là cha Anthony de Mello có kể câu chuyện dụ
ngôn: Hai vợ chồng kia lấy nhau đã nhiều năm mà không được một đứa con nào cho
vui cửa vui nhà. Năm ấy có một vị tư tế đến thăm, ông này đã được họ giúp đỡ
nhiều lần. Sau khi đã cho vị tư tế ăn uống no nê, hai vợ chồng đã xin với ông:
- Khi
ngài lên Đền thờ, làm ơn cầu nguyện với thần cho vợ chồng tôi có được đứa con.
Sau đó, vị
tư tế lên đền thờ. Ông cầu nguyện cho vị ân nhân như sau:
- Tâu lạy
Thần Linh, vợ chồng người đó rất tử tế với con, xin ngài thương xót họ và cho họ
có con để cho vui cửa vui nhà.
Vị thần
trả lời một cách nghiêm nghị và dứt khoát:
- Theo
như số phận đã định, thì gia đình đó không bao giờ có con.
Năm năm
sau, vị tư tế đó lại lên đường đi hành hương một lần nữa và cũng dừng lại ở gia
đình ấy. Thấy có hai đứa bé đang nô đùa trước cổng nhà, ông hỏi:
- Con ai
vậy?
Và người
cha đáp:
- Con
chúng tôi đấy.
Thấy vị
tư tế bỡ ngỡ, người đàn ông nói:
- Năm năm
trước, khi ngài từ biệt chúng tôi thì có một vị nổi tiếng thánh thiện đã
đến làng này, chúng tôi đón tiếp ông, ông đã chúc lành cho hai
vợ chồng chúng tôi và những đứa bé này là kết quả của sự chúc lành đó.
Nghe thế
vị tư tế hối hả lên Đền thờ và trách vị thần:
- Tại sao
ngài đã bảo tôi là số họ không con, mà bây giờ họ có hai đứa?
Vị thần
nghe xong thì cười và nói:
- Có lẽ một
thánh nhân nào đã làm như thế, các thánh nhân có thể làm thay đổi số mệnh
người đời.
Mẹ Têrêsa
nói: "Hãy cố gắng làm sao để cho ân sủng Chúa tác động trong linh hồn
chúng ta, bằng cách chấp nhận tất cả những gì Ngài trao ban cho và dâng cho
Ngài tất cả những gì Ngài muốn lấy đi. Sự thánh thiện đích thực hệ tại ở chỗ
thi hành Thánh Ý của Thiên Chúa với nụ cười trên môi".
Vâng, cuộc
sống thánh thiện lúc nào cũng có âm hưởng trên người khác. Một chứng tá đức tin
luôn có sức đánh động mọi người. Chúng ta hãy cố gắng sống thánh thiện, tốt
lành để đem lại những hoa trái tốt đẹp cho gia đình chúng ta, cho giáo xứ chúng
ta. Trái tốt sinh từ cây tốt; cây tốt sinh trái tốt là lẽ đương nhiên.
Lạy Chúa,
xin cho chúng con trở nên những nhân chứng cho tình yêu Chúa. Amen.
THỨ NĂM
TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN
Mt 7,21-29
"Không
phải bất cứ ai thưa với Thầy:
‘Lạy Chúa! Lạy Chúa!’ là được vào Nước Trời cả đâu!
Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy
là Đấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi.”
(Mt 7,21)
1. Trong
đoạn Tin Mừng này, Chúa Giêsu nhắc lại một điều quan trọng: phải đem ra
thực hành những điều đã nghe:
"Không
phải những người nói "Lạy Chúa, Lạy Chúa" mà được vào Nước Trời,
nhưng chỉ có những ai thực hiện ý Cha Thầy trên Trời thì mới được vào Nước Trời”
(Mt 7,21).
Kẻ nghe
và thực hành thì giống như người xây nhà trên đá vững chắc, kẻ chỉ nghe mà
không thực hành thì giống như người xây nhà trên cát.
Mới đây,
các nhà nghiên cứu Hoa Kỳ nói về sức khỏe con người đã đồng ý với nhau rằng, để
sống khỏe, sống an vui thì mỗi ngày phải tập thể dục đều đặn, ăn uống cách quân
bình, và nhất là thực hành việc tốt cho kẻ khác. Đó là quan điểm
căn bản mà hiện nay các bác sĩ Hoa Kỳ thường khuyên các thân chủ đến khám bệnh.
Chính vì
thế mà hiện nay, để đề phòng bệnh, các bác sĩ, những nhân viên phụ trách về sức
khỏe, đang cố gắng cổ võ một phong trào sống và làm việc tốt, quan tâm
đến việc phục vụ tha nhân để phòng bệnh. Các nhà nghiên cứu quan sát thêm,
tại sao làm việc tốt cho kẻ khác lại giúp cho chính đương sự sống an vui không
bệnh hoạn.
Bác sĩ
Highchery vừa qua đời, đã kể lại kết quả công việc nghiên cứu lâu dài của ông về
điểm này như sau: khi đương sự làm việc để phục vụ kẻ khác thì nhận lại niềm
vui, lòng biết ơn nồng nhiệt của người thụ ân. Cảm nghiệm được niềm vui và lòng
biết ơn này, tạo ra nơi cơ thể người thi ân một cảm giác ấm áp. Cảm giác ấm áp
này lại kích thích cơ thể bài tiết ra thêm nhiều chất kháng tố, chống lại những
xâm nhập của vi trùng bệnh và làm cho đương sự cảm thấy rất thoải mái, quên hết
những ưu phiền.
Để thử
nghiệm nguyên tắc làm việc tốt để chữa bệnh và phòng bệnh, bác sĩ Horis tại bệnh
viện của đại học California ở San Francisco đã khuyến khích các bệnh nhân hãy
làm việc tốt giúp đỡ lẫn nhau để mau lành bệnh. Kết quả trông thấy được là những
bệnh nhân nào sẵn sàng làm việc tốt cho kẻ khác thì mau lành bệnh hơn là các bệnh
nhân ích kỷ, sống khép kín trong những âu lo phiền muộn riêng mình.
2. "Những
ai thực hiện ý Cha Thầy trên Trời thì mới được vào Nước Trời” (Mt 7,21).
Năm 1971,
Đức Giáo Hoàng Phaolô VI đã loan báo việc trao giải thưởng Gioan 23 cho mẹ
Têrêsa thành Calcutta với những lời lẽ như sau: "Giải thưởng được trao cho
một nữ tu khiêm tốn, âm thầm, nhưng không lọt qua được đôi mắt quan sát của những
ai đã chú ý đến công việc phục vụ bác ái cho những người nghèo. Nữ tu có tên là
Têrêsa thành Calcutta. Từ 20 năm đã qua, trên khắp các nẻo đường đất nước toàn
cầu, nữ tu thực hiện một cách tuyệt diệu sứ mạng tình thương đối với những
người cùi, những kẻ già lão bị bỏ rơi và những trẻ em mồ côi".
Đây là bí
quyết phục vụ người nghèo của mẹ: "Bí quyết đời sống tôi rất đơn sơ. Đó là
cầu nguyện. Trong lời cầu nguyện, tôi được phúc say mê yêu mến Chúa Kitô và tôi
hiểu được rằng, cầu nguyện là yêu mến Chúa và thực hành Lời Chúa. Cầu nguyện
giúp tôi nhớ lại và sống Lời Chúa phán: "Ta đói, các con cho Ta ăn, Ta đau
yếu, bị cầm tù, các con đã đến viếng thăm.” (Mt 25,35).
Có lần mẹ
đã phát biểu: tôi muốn các nữ tu của tôi luôn có nụ cười rạng rỡ trên gương mặt
của họ. Tôi đã cho về nhà nhiều thiếu nữ dự tu, vì họ chưa vui vẻ đủ, họ không
có khả năng để cười. Khi tôi thấy các nữ tu đi làm việc mà mặt mày ủ rũ, nụ cười
chưa tươi nở trên môi, tôi liền nói với họ: "Các chị hãy về nhà ngủ một giấc,
rồi sau đó mới đi làm việc, các chị quá mệt mỏi rồi".
Mẹ Têrêsa
quả đã sống cho đến cùngnhững đòi hỏi của Tin Mừng. Mẹ đã nhiều lần
quả quyết rằng, công việc mẹ và các nữ tu của mẹ đang thực hiện không phải là
công tác xã hội mà thiết yếu là hành động bác ái. Hành động bác ái
hay sống bác ái là sống rao giảng Tin Mừng, mà nói đến Tin Mừng là nói đến vui
tươi, hân hoan.
Vâng! Tin
Mừng phải được thể hiện qua cuộc sống, đó là đòi hỏi cơ bản nhất mà Chúa Giêsu
không ngừng nhắc nhở cho các môn đệ.
Lạy Chúa,
chỉ mình Chúa,
Ngài mới là tấm Bánh Thánh
nuôi dưỡng cho con,
Nhưng con
lại có thể
bẻ vụn tấm
bánh đời mình cho anh em con.
Lạy Chúa,
chỉ mình Chúa,
Ngài mới
là Chén Máu Thánh
bổ sức cho con,
Nhưng con
lại có thể quảng đại
mời anh em con uống lấy trọn đời con.
Lạy Chúa,
chỉ mình Chúa,
Ngài mới thật sự là đường
Nhưng con
lại có thể
chỉ đường cho anh em con bước đi.
Lạy Chúa,
chỉ mình Chúa,
Ngài mới
là ánh sáng,
Nhưng con
lại có thể làm cho
ánh mắt anh em con
thêm sáng ngời long lanh. Amen.
THỨ SÁU
TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN
Mt 8,1-4
"Người
giơ tay đụng vào anh và bảo:
‘Tôi muốn, anh sạch đi.’
Lập tức, anh được sạch bệnh phong hủi.”
(Mt 8,3)
1. Hôm
nay, Chúa Giêsu làm phép lạ chữa một người mắc bệnh phong cùi.
Trong những
chuyến đi diễn thuyết để kêu gọi giúp đỡ những người phong cùi trên khắp thế giới,
vị đại ân nhân của họ là Raoul Folereau thường kể câu chuyện như sau: Tại một
thị trấn nọ, có một người đàn ông được mọi người yêu mến bỗng ngã bệnh. Sau khi
chẩn đoán, bác sĩ nghi ngờ...vâng chỉ nghi ngờ thôi…nghi ngờ ông mắc
bệnh phong cùi. Và kể từ đó người ta không còn thấy ông ra đường nữa. Ngay cả ở
trong nhà, ông cũng không còn được tự do đi lại. Gia đình ông đã giam ông trên
giường. Khung trời còn lại của ông chính là tấm mùng. Nhưng một ngày nọ, người
đàn ông này đã trốn ra khỏi nhà. Không may ông bị bắt lại. Nhưng rồi chẳng bao
lâu sau đó một lần nữa, ông lại trốn và lần này thì ông trốn thoát. Ông trốn
không phải để được sống tự do, mà là để tự vẫn. Sau khi ông chết, người ta đưa
xác ông đi giảo nghiệm, và kết quả cho thấy ông không hề mắc bệnh phong cùi!
Kể lại
câu chuyện trên đây, ông Raoul Folereau muốn nêu bật nỗi khổ tâm của những người
mắc bệnh phong cùi. Nỗi đau đớn trong thể xác có lẽ chỉ là một phần nhỏ so với
sự ruồng bỏ, mà xã hội ở bất cứ thời đại nào cũng dành cho họ.
2. Vâng,
bệnh phong cùi làm cho người mắc bệnh trở thành một người tuy còn sống nhưng kể
như đã chết. Không phải ai cũng được khỏi nhờ phép lạ.
Tuy
nhiên, cũng có những con người, dầu mắc bệnh này nhưng cũng rất can đảm. Xin lấy
một thí dụ:
Chị
Véronique, một người Pháp, 55 năm bị mắc bệnh phong Hansen, 20 năm bị mù lòa.
Dưới đây
là một trong những lời nguyện của chị được ghi lại theo tạp chí Prier, xuất bản
năm 1979.
Lạy Chúa,
Chúa đã đến
và đã xin con tất cả, và con, con cũng đã hiến dâng cho Chúa tất cả.
Xưa kia,
con ưa thích đọc sách, và Chúa đã muốn mượn đôi mắt của con.
Ngày trước,
con thích chạy nhảy trong những khu rừng thưa, và Chúa đã muốn mượn đôi chân của
con.
Mỗi độ
xuân về, con tung tăng hái lượm những cánh hoa tươi, và Chúa lại xin con đôi
tay.
Bởi con
là một phụ nữ, con ưa ngắm nhìn suối tóc óng ả của con,
Ưa ngắm
nhìn những ngón tay thon nuột xinh xắn của con.
Thế mà giờ
đây, đầu con hầu như chẳng còn sợi tóc nào,
Cũng chẳng
còn đâu những ngón tay hồng xinh xinh nữa.
Chỉ còn lại
một vài que củi khô queo nham nhúa.
Chúa ơi,
Chúa hãy nhìn xem:
Cái thân
thể diễm kiều của con đã bị hủy hoại đến mức độ nào.
Thế
nhưng, con không hề muốn nổi loạn, con lại muốn dâng lên Chúa lời tạ ơn!
Vâng, lạy
Chúa! Muôn đời con sẽ xin thưa hai chữ tạ ơn.
Bởi vì, nếu
đêm nay, Chúa truyền cho con phải ra đi vĩnh biệt cõi thế, con cũng sẽ chẳng tiếc
hận gì.
Đời con
đã được quá ư đầy tràn những điều diệu kỳ tột độ:
Đó là con
đã được sống đắm mình trong Tình Yêu,
Đã được
Chúa lấp đầy chan chứa bằng Tình Yêu
Vượt quá
cả những gì con tim con hằng mong ước.
Ôi lạy
Chúa là Cha của con, Cha đã đối xử quá tốt với bé gái Véronique của Cha.
Và chiều
nay, ôi Tình Yêu của con!
con xin
dâng lời nguyện thiết tha, cho tất cả mọi người phong cùi trên mặt đất.
Xin Cha
thương một cách đặc biệt, cả đến những người bị bệnh "cùi tâm hồn"
đang đè bẹp
hủy hoại,
Con yêu
thương đặc biệt những con người bất hạnh ấy.
Và chiều
nay trong âm thầm, con xin tận hiến đời con cho họ,
bởi vì họ
cũng là những người anh chị em con.
Ôi lạy
Cha, Tình Yêu của con, con xin dâng Cha
Căn bệnh
phong cùi thân xác của con, để cho những người thân yêu kia đừng bao giờ biết đến
nữa,
Cái đắng
cay, cái lạnh lẽo kinh hồn của căn bệnh "cùi tâm hồn".
Con là bé
gái thân thương của Cha,
Cha ơi,
hãy nắm lấy bàn tay đã tàn phế của con để dẫn con đi,
Như người
mẹ hiền dắt tay đứa con gái cưng của mình.
Cha hãy
ôm con vào lòng, như người cha ấp ủ đứa con cưng
trong
vòng tay của mình.
Cha hãy
nhận chìm con thật sâu xuống tận đáy trái tim Cha,
Cho con
được ở đấy
cùng với
mọi người thân yêu của con,
Bây giờ
và cho đến mãi muôn đời… Amen. (Véronique)
Vâng! Thật
hết sức can đảm. Cuộc sống đã trở thành một chứng nhân cho tình yêu. Khó mà tìm
được một con người dám sống như vậy trong xã hội hôm nay. Phải nói rằng việc
đón nhận những đau khổ với một nụ cười là một việc hết sức quí hiếm mà chúng ta
có thể gặp. Chỉ có những tâm hồn biết hiến dâng trọn vẹn mới có thể sống được
như thế. Xin Chúa cho mỗi người chúng ta được can đảm đón nhận tất cả những gì
Chúa gửi đến với con tim tràn đầy yêu mến, để chúng ta hiểu được lời mà thánh
tông đồ đã nói: "Tất cả đều là hồng ân". Amen.
SINH NHẬT
THÁNH GIOAN TẨY GIẢ
Lc 1,57- 80
A. Hôm
nay Giáo hội tưởng niệm ngày sinh của một con người mà đã có lần Chúa Giêsu ca
ngợi là: “Người cao trọng nhất trong số những người sinh ra bởi người nữ.” (Mt
11,11)
Vâng! Một
con người đã được sinh ra trên trần thế.
Vào một
buổi trình diễn văn nghệ nọ, trong số đó có những người thợ mỏ, những người đàn
ông, đàn bà, con trẻ… đang dự buổi trình diễn, người ta bỗng nghe thấy tiếng
khóc của một đứa trẻ con. Bỗng từ trong đám người thợ mỏ, người ta thấy một người
có thân hình vạm vỡ, đầu tóc rậm rì, ông đứng lên ghế la lớn:
- Yêu cầu
ban nhạc tạm ngưng một lúc, để chúng tôi nghe tiếng khóc của đứa bé. Biết bao
nhiêu năm rồi tôi chưa được nghe những âm thanh kỳ diệu ấy.
Thế là cả
ban nhạc và các ca sĩ đều dừng lại và tiếng đứa bé khóc càng lớn hơn. Người ta
thấy những giọt nước mắt lăn trên gò má của những người xa vợ, xa con, xa chồng…
Đại thi
hào Victor Hugo của Pháp đã có lý khi nói: “Không gì buồn thảm cho bằng một
ngôi nhà không có tiếng cười, tiếng khóc của những trẻ thơ”. Trẻ thơ
là niềm vui, là hy vọng của con người. Người Mỹ thường nói: “Mỗi một trẻ thơ
được sinh ra đều có thể làm Tổng Thống tương lai của Hoa kỳ”.
Thật thế,
mỗi một đứa trẻ sinh ra đều là niềm vui, niềm hy vọng cho gia đình, cho dân tộc,
cho quốc gia.
Quả thật!
không kể Mẹ Maria, Thánh Gioan Tẩy giả là vị thánh duy nhất được Giáo hội mừng
ngày sinh nhật. Ngày sinh của thánh Gioan sẽ loan báo một kỷ nguyên mới cho
nhân loại mà Chúa Giêsu sẽ khai mở. Cha của ngài là một người câm, mẹ ngài là một
người đàn bà già nua son sẻ. Trong bối cảnh đó, ngày chào đời của Thánh Gioan Tẩy
giả loan báo rằng: thời của Đấng Cứu Thế đã đến, thời của sự câm lặng đã trở
thành loan truyền của ơn cứu độ. Thời mà sự son sẻ đã trở thành đông con nhiều
cháu. Ngày sinh của Gioan Tẩy giả là thời loan báo về ngày cứu độ. Lời loan báo
mà Thánh Gioan đã không ngừng hô lớn trong những ngày sau này, ngài chính là
tiên tri của Chúa, ngài chính là đấng tiền hô của Chúa.
B. Mừng
ngày sinh của Thánh Gioan Tẩy giả, Giáo hội cũng muốn nhắc nhở mỗi người Kitô hữu
chúng ta về sứ mạng làm tiên tri và sứ giả của mình. Ngày sinh
của Thánh Gioan Tẩy giả mời gọi chúng ta nhớ lại ngày được tái sinh của mỗi người
chúng ta.
Nhờ phép
rửa, chúng ta đã trở thành ngôn sứ loan báo hồng ân cứu độ của Chúa. Ngọn nến
Giáo Hội trao cho chúng ta trong ngày lãnh phép rửa là biểu trưng cho ánh sáng
mà chúng ta phải không ngừng chiếu tỏa ra xung quanh. Dù sống trong hoàn cảnh
nào, người tín hữu Kitô chúng ta cũng phải có sứ mệnh chiếu toả ánh sáng ấy (Mt
5,16).
Ngạn ngữ
có câu: “Nếu bạn không trở thành sao sáng ở trên trời, thì ít ra bạn hãy trở
thành ngọn đèn soi sáng trong nhà bạn”.
C. Mừng
ngày sinh nhật của thánh Gioan Tẩy giả, chúng ta cũng còn phải nhớ lại con đường
Ngài đã đi qua, con đường ấy được Ngài tóm gọn trong khẩu hiệu: “Ngài phải lớn
lên, còn tôi phải nhỏ lại.” (Ga 3,30) .
Chúa
Giêsu phải được lớn lên, còn tôi phải nhỏ đi.
Tạp chí
“Truyền bá đức tin” có thuật lại câu chuyện một cụ già Ấn Độ như sau. Lúc còn
là thanh niên, anh đã say sưa nghiện ngập đủ mọi thứ: cà phê, thuốc lá, rượu mạnh
có tiếng. Nhưng rồi một hôm, chàng đọc thấy trên mặt báo lời kêu gọi giúp nuôi
chủng sinh ở các giáo phận nghèo. Đọc xong chàng rất đổi phân vân, một đàng
chàng muốn mình phải làm một cái gì đó, đàng khác, chàng thấy những thứ đó quá
hấp dẫn, chả có vẻ tội lỗi gì cả!
Tuy
nhiên, chàng đã quyết định: bỏ tất cả...nhưng dần dần với thời gian. Chàng đóng
góp số tiền tiêu sài ấy vào quĩ truyền bá đức tin để giúp nuôi ít chủng sinh
nghèo. Cứ thế liên tiếp trong mấy mươi năm, nhiều thế hệ chủng sinh, linh mục
đã được chàng giúp đỡ. Họ liên lạc thư tín với chàng mỗi lúc một nhiều...Thời
gian trôi qua, đến ngày chàng thanh niên nghiện ngập thành ông cụ già 85 tuổi.
Ngày kỷ niệm sinh nhật thứ 85 của cụ, cụ tuyên bố trước mặt họ hàng: “Với những
hy sinh suốt mấy mươi năm qua, tôi đã đài thọ cho việc huấn luyện các chủng
sinh, và đến nay, con số các linh mục rải rác khắp nơi được tôi giúp đỡ đã lên
đến 30 mươi người. Tôi rất hạnh phúc. Tôi đã đầu tư thành công, và tôi sẽ còn
tiếp tục đầu tư như thế cho đến giờ Chúa gọi”.
Vâng cụ
già đã biết làm cho mình nhỏ đi và cho Chúa được lớn lên, lớn lên qua những
cánh tay nối dài của Ngài.
Ước gì khẩu
hiệu này cũng trở thành lý tưởng và luật sống của mỗi người chúng ta. Sống đối
với người tín hữu Kitô chúng ta là sống cho Chúa. Sống đối với người tín hữu
Kitô chúng ta là không ngừng khước bỏ và cắt xén đi những gì là thừa thãi trong
cuộc sống, để trở nên đồng hình đồng dạng với Chúa Giêsu. Sống đối với người
tín hữu Kitô chúng ta là suy nghĩ và hành động trong Chúa Kitô, để dung mạo của
Ngài được chiếu sáng trong chúng ta, và nhờ ơn cứu độ của Ngài được loan báo
cho mọi người.
THỨ BẢY
TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN
Mt 8,5-17
"Thưa
Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi,
nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh.”
(Mt 8,8)
1. Viên
đại đội trưởng này trong bài Tin Mừng hôm nay tuy là người ngoại, nhưng ông đã
có một niềm tin mạnh khiến Chúa Giêsu phải ngạc nhiên.
Sách Giáo
Lý Công Giáo viết: "Đức tin là một hồng ân nhưng không của
Thiên Chúa, được trao ban cho tất cả những ai cầu xin với lòng khiêm hạ; đó là
nhân đức siêu nhiên cần thiết để được cứu độ. Hành vi đức tin là một hành
vi nhân linh, nghĩa là một hành động của lý trí con người, dưới tác động của
Chúa Thánh Thần. Ngoài ra, đức tin còn có đặc tính chắc chắn, vì được
đặt nền tảng trên Lời Chúa; đức tin có đặc tính năng động "nhờ
Đức ái" (Gl 5,6); đức tin luôn tăng triển, đặc biệt nhờ lắng
nghe Lời Chúa và cầu nguyện. Trong hiện tại, đức tin cho chúng ta nếm
trước niềm vui trên trời. (Số 28)
Niềm tin
của viên đại đội trưởng là niềm tin mạnh. Vậy thế nào là niềm tin yếu?
Có một
người kia đi biển, tình cờ gặp một trận cuồng phong bão táp. Trận cuồng phong
bão tố này đã làm ông sợ đến nỗi muốn ngất đi. Giữa lúc đó thì mắt ông lại thấy
như Chúa Giêsu đang đi trên mặt biển tiến về phía ông. Nhớ lại câu chuyện trong
Tin Mừng thuở xưa, lúc các tông đồ của Chúa cũng gặp hoàn cảnh tương tự như vậy,
ông kêu to: "Lạy Chúa, nếu thật là Ngài, xin hãy cho tôi cũng đi trên mặt
nước mà đến với Ngài". Đức Giêsu bảo:
- Hãy lại
đây.
Nghe thế,
ông vội mặc chiếc áo an toàn và mang phao cứu hộ theo, ông nhảy xuống nước tiến
về phía Đức Giêsu bất chấp sóng to gió cả.
Đức Giêsu
mỉm cười đưa tay đón lấy ông và hỏi:
- Tại sao
con nghi ngờ Lời Ta nói, hỡi kẻ kém lòng tin.
Nghĩ mình
bị Chúa trách oan, ông vội vã cãi lại.
- Đâu có,
con có nghi ngờ Lời Chúa nói bao giờ đâu.
Chúa lắc
đầu hỏi:
- Thế tại
sao con lại mặc chiếc áo an toàn và mang phao cứu hộ trước khi con tiến về phía
Ta?
Nhìn hai
vật vô ích trên mình, ông gãi đầu thưa:
- Cái
này..., những cái này con mang theo chỉ để phòng hờ!
Xin Chúa
ban thêm niềm tin cho chúng ta để chúng ta luôn biết sống theo những Lời Người
truyền đạt cho chúng ta hôm nay và mãi mãi.
2. Còn
đâu là niềm tin mạnh?
Ông đại đội
trưởng hôm nay được Chúa khen là có niềm tin mạnh. Nếu Chúa Giêsu đã khen lòng
tin của người đàn bà bị bệnh loạn huyết khi bà nghĩ rằng, chỉ cần đụng vào gấu
áo Ngài cũng đủ để được khỏi, thì lòng tin của đại đội trưởng này còn mạnh hơn
nhiều: Ông tin rằng, Chúa Giêsu chỉ cần nói một lời, thì đầy tớ của
ông, dù có ở xa đến đâu cũng sẽ được lành. Trước lòng tin ấy, Chúa Giêsu đã nói
lên: "Tôi không thấy một người Israel nào có lòng tin như thế" (Mt
8,10).
Nữ thủ tướng
Margaret Hilda Thatcher sinh ra tại một thị trấn nhỏ của Anh. Từ nhỏ, bố của
Margaret đã giáo dục cô bé rất nghiêm khắc. Ông thường xuyên nói với cô những
câu như: “Cho dù làm bất cứ việc gì cũng phải tranh làm đầu tiên, tuyệt đối
không được đứng sau người khác. Cho dù ngồi xe bus cũng phải ngồi hàng ghế đầu.
Hơn nữa, tuyệt đối không được phép nói “khó quá” hay “con không làm được”.
Quả thực
đối với cô bé Margaret, yêu cầu như vậy là quá nghiêm khắc. Nhưng có điều, cũng
chính vì sự giáo dục nghiêm khắc của bố như vậy nên Margaret đã hình thành thái
độ học tập tích cực. Mỗi khi làm chuyện gì, Margaretluôn mang trong mình niềm
tin tất thắng, hơn nữa sẽ cố gắng hết sức để thực hiện mục tiêu của mình. Cô đã
dùng hành động thực tế để chứng minh mình phải “vĩnh viễn ngồi ở ghế hàng đầu”.
Hồi
Margaret học đại học, nhà trưởng đề ra kế hoạch dạy tiếng Latinh trong vòng năm
năm. Kết quả chỉ trong một học kỳ, Margaret đã học xong hết, hơn nữa thành tích
thi lại rất cao. Cô đã xuất sắc đứng đầu. Margaret không chỉ có thành tích xuất
sắc mà còn tích cực tham gia thể thao, ca hát, diễn thuyết và những hoạt động
khác của trường. Cô đã trở thành học sinh ưu tú của trường. Giảng viên đại học
của Magaret đã từng nói: “Margaret là học sinh xuất sắc nhất của trường chúng
tôi từ khi thành lập đến nay. Cô bé lúc nào cũng tự tin, luôn làm tốt mọi chuyện”.
Cô đã có một niềm tin mạnh vào cuộc sống và tương lai của mình.
Về sau,
Thatcher trở thành một nữ thủ tướng đầu tiên trong lịch sử nước Anh, trở thành
ngôi sao sáng chói trên vũ đài chính trị Châu Âu.
Lạy Chúa
Giêsu,
có những ngày con cảm thấy
đời sống thật nặng nề;
có những lúc con muốn buông trôi,
để mặc cho dòng đời đưa đẩy;
có những khoảng thời gian dài,
con như mảnh đất khô khan cằn cỗi.
Xin cho
con ánh sáng của Chúa
để con biết lối mà đi.
Xin cho
con tấm bánh của Chúa
để con có sức mà dấn bước.
Xin cho
con Lời của Chúa
để con vững một niềm tin. Amen.