Thứ Bảy, 27 tháng 6, 2015

THỨ BẢY TUẦN 13 THƯỜNG NIÊN

Lời Chúa : Mt 9,14-17
"Chẳng ai lấy vải mới mà vá áo cũ,
vì miếng vá mới sẽ co lại,

khiến áo rách lại càng rách thêm." (Mt 9,16)
 Người Xứ Palestine ngày xưa ăn chay bằng cách nhịn ăn từ sáng cho đến chiều (Gn 3,7-8;1Sm 14, 24).
Những người Hồi Giáo, trước đây cũng như bây giờ vẫn giữ chay bằng cách nhịn ăn nhịn uống suốt từ rạng đông cho đến khi mặt trời lặn, và người ta giữ như thế trong suốt tháng Ramadan.
Đối với người Phật, họ ăn chay vào các ngày mùng một và rằm. Họ giữ chay bằng cách vẫn ăn no như thường, nhưng tuyệt đối không ăn thịt bất cứ con vật nào, chỉ ăn rau cỏ và trái cây.
Thế còn đối với người Công giáo?

THỨ SÁU TUẦN 13 THƯỜNG NIÊN


Lời Chúa : Mt 9,9-13
"Hãy về học cho biết ý nghĩa của câu này:
'Ta muốn lòng nhân chứ đâu cần lễ tế.
Vì tôi không đến để kêu gọi người công chính,

mà để kêu gọi người tội lỗi." (Mt 9,13)
 Thánh Mátthêô tường thuật lại việc Chúa Giêsu kêu gọi chính ông: Là một người thu thuế tội lỗi, ông bị mọi người khinh khi ruồng bỏ. Vậy mà Chúa Giêsu đã đích thân đến tìm ông.
Chính Chúa Giêsu là người đi bước trước: "Chúa Giêsu đi ngang qua, Ngài phán bảo ông". Và bằng một cái nhìn đầy lòng yêu thương Chúa kêu gọi ông.
Ông rất mừng và mau chóng đáp lời"Ông đứng dậy và đi theo"(Mt 9,9).
Ông mừng đến nỗi ngay sau đó ông đã mở tiệc khoản đãi Chúa Giêsu, các môn đệ của Chúa và các bạn cùng làm nghề thu thuế với mình.
Qua kinh nghiệm này, thánh Matthêô hiểu Chúa Giêsu là thầy thuốc của những kẻ tội lỗi, bệnh tật linh hồn: "Ta đến không phải để kêu gọi kẻ công chính nhưng đến để kêu gọi người tội lỗi"( Mt 9,13).

THỨ NĂM TUẦN 13 THƯỜNG NIÊN

Lời Chúa : Mt 9,1-8
 "Vậy, để các ông biết: ở dưới đất này,
Con Người có quyền tha tội,
bấy giờ Đức Giêsu bảo người bại liệt:

"Đứng dậy, vác giường đi về nhà!"
(Mt 9,6)


 Chúa tế nhị  muốn nói với mọi người rằng, Ngài là Thiên Chúa vì chỉ có Thiên Chúa mới có quyền tha tội. Những người luật sĩ và Pharisêu hiểu rất rõ điều đó, cho nên khi Chúa Giêsu nói tha tội thì các luật sĩ bảo Ngài là phạm thượng.
Muốn được Chúa tha tội thì điều kiện phải có là đức tin: "Thấy họ có đức tin, Chúa Giêsu nói với người bất toại rằng: Hỡi con, con hãy vững tin, tội con được tha rồi".(Mt 9,2)

THỨ TƯ TUẦN 13 THƯỜNG NIÊN

Lời Chúa : Mt 8,28-34
 "Bấy giờ, cả thành ra đón Đức Giêsu,
 và khi gặp Người, họ xin Người rời khỏi vùng đất của họ."
(Mt 8,34)
 Câu chuyện Chúa Giêsu cho quỉ nhập vào đàn heo, đã gây nên nhiều thắc mắc: tại sao Chúa lại để cho người ta thiệt hại cả đàn heo như thế? Các thánh Giáo phụ đã phải bàn cãi rất nhiều về vấn đề này. Sở dĩ người ta đặt ra vấn đề này là vì người ta nhìn sự việc dưới lăng kính vật chất. Còn nếu nhìn theo góc nhìn giá trị  thì sự việc sẽ khác hoàn toàn. Sự việc giải thoát cho hai con người bất hạnh cũng như giải thoát cho cả vùng khỏi nỗi khiếp sợ triền miên do ma quỉ gây ra, so với sự thiệt hại vật chất thì có đáng là bao.
Nói vậy, không có nghĩa là chúng ta khuyến khích hoặc dung thứ cho những hành vi đối xử tàn ác với thú vật, nhưng chỉ có nghĩa là chúng ta phải bảo tồn ý thức về giá trị quân bình trong cuộc sống.

THỨ BA TUẦN 13 THƯỜNG NIÊN

Lời Chúa : Mt 8,23-27
Người ta ngạc nhiên và nói:
"Ông này là người thế nào

mà cả đến gió và biển cũng tuân lệnh?"
(Mt 8,27)
 Rõ ràng là qua các phép lạ dẹp yên bão tố trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu muốn mặc khải thêm cho các môn đệ biết về Ngài, đồng thời Ngài cũng muốn huấn luyện họ để họ được thêm vững vàng về đức tin.
Người Do Thái cho rằng, biển cả là sào huyệt của quỷ dữ, biển động là dấu quỷ dữ lộng hành. Họ cũng nghĩ rằng, chỉ một mình Thiên Chúa và những kẻ được Thiên Chúa ban đặc quyền mới có thể chế ngự được sức mạnh của biển cả. Như vậy, việc Chúa dẹp yên bão tố hôm nay chứng tỏ Ngài là Thiên Chúa.
Tin Mừng nói đang lúc bão thì Chúa Giêsu ngủ: Chúa Giêsu ngủ không phải vì Ngài quá mệt. Thực ra Ngài chỉ "làm bộ" ngủ thôi, để xem các môn đệ của Ngài có an tâm giữa giông tố bão táp khi có Ngài hiện diện giữa họ không. Thế nhưng, các ông đã sợ hãi cuống cuồng chứng tỏ các ông chưa vững tin. Bởi đó, sau phép lạ Chúa đã trách: "Hỡi những kẻ yếu lòng tin"(Mt 8,26).

THỨ HAI TUẦN 13 THƯỜNG NIÊN

Lời Chúa : Mt 8,18-22
Đức Giêsu trả lời:
"Con chồn có hang, chim trời có tổ,

nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu."
(Mt 8,20)
Qua những câu trả lời của Chúa Giêsu, ta hiểu được Ngài là ai và cái giá phải trả để đi theo làm môn đệ Ngài là gì:
 Với câu trả lời thứ nhất (Mt 8,20), ta thấy:
 Đức Giêsu là Đấng Messia (mà Đanien xưa gọi là "Con Người"  (Đn 7,13)J
 Nhưng là một Đấng Messia nghèo nàn, không có chỗ tựa đầu ("Con Người" trong Đanien thì rất vinh quang).
 Qua câu trả lời thứ hai (Mt 8,22): chúng ta thấy Đức Giêsu cho biết Ngài là Đấng Messia không phải chủ yếu để lo chuyện thế tục (chuyện kẻ chết, hiểu theo nghĩa mortel), mà lo chuyện cao lớn hơn đó là việc Nước trời.
Tại sao Đức Giêsu trả lời như vậy?  Có lẽ vì những người xin đi theo Ngài nghĩ Ngài là một Đấng Messia giàu sang. Ngài nói rõ và nói thẳng để họ dễ quyết định xem có muốn đi theo Ngài nữa không.

THÁNH PHÊRÔ VÀ THÁNH PHAOLÔ

(29-6)


 Hôm nay Giáo Hội cho chúng ta mừng lễ trọng thể kính hai thánh Tông Đồ Phêrô va Phaolô.
 Trước hết là Thánh Phêrô
Chẳng cần phải nói dài anh chị em cũng có thể thấy được rằng Phêrô là một trong ba môn đệ, nói đúng hơn trong ba Tông đồ được Chúa ưu ái một cách đặc biệt hơn những tông đồ khác. Ông được Chúa cho tham dự vào hầu hết những biến cố quan trọng trong cuộc đời công khai của Chúa.

Thứ Tư, 24 tháng 6, 2015

CHÚA NHẬT 13 THƯỜNG NIÊN B

Lời Chúa : Mc 5, 21-43
"Vừa thấy Ðức Giêsu,
ông ta sụp xuống dưới chân Người."

(Mc 5,22)

Bài Tin Mừng hôm nay thuật lại hai phép lạ Chúa Giêsu làm:
Một cho con gái ông Giairô sống lại.
Và một Chúa làm cho một người đàn bà đáng thương bị bệnh loạn huyết suốt 12 năm được khỏi.
Ông Giairô là một người giầu có, có địa vị, có thế lực trong xã hội. Con gái của ông ở trong một tình trạng hết sức nguy hiểm, có thể đưa đến tử vong.
Trái lại người đàn bà thì rất nghèo, chẳng có địa vị gì trong xã hội. Thậm chí còn bị xã hội coi khinh. Bà bị bệnh tật. Cơn bệnh đã kéo dài suốt 12 năm. Suốt 12 năm trời như thế, bao nhiêu tiền bạc bà đã dốc cả ra để chạy chữa những bệnh tật vẫn còn nguyên đó. Hình như sự chết đang chuẩn bị xuất hiện. Thật là một hoàn cảnh rất đáng thương.
Tâm trạng của hai người gống nhau: Cảm thấy hoàn toàn bất lực trước hiện trạng của mình.
Với ông Giairô thì đứa con ông sắp chết.
Với người đàn bà thì tiền bạc đã cạn kiệt mà kết quả thì chưa thấy gì, không những thế bệnh tình có vẻ còn nặng thêm.

Thứ Hai, 22 tháng 6, 2015

Sinh Nhật Thánh Gioan tẩy giả

THÁNH GIOAN TẨY GIẢ
(Lc 1,57- 80)

Trước hết tôi xin mượn lời của thánh Âugustinô nói về ý nghĩa của Thánh lễ hôm nay, ngài nói rất hay:
Hội Thánh coi sinh nhật của thánh Gioan như một ngày thánh thiêng. Không có vị nào trong các bậc cha ông được chúng ta mừng sinh nhật trọng thể như thế. Chúng ta mừng sinh nhật thánh Gioan và mừng sinh nhật Đức Kitô: đó là điều không thể bỏ qua”.
Thánh Gioan sinh ra bởi một cụ bà son sẻ, còn Đức Kitô sinh ra bởi một thiếu nữ đồng trinh. Vì không tin Gioan sẽ chào đời, nên người cha đã bị hóa câm; vì tin Đức Kitô sẽ chào đời, nên Đức Maria đã thụ thai bởi lòng tin. Chúng tôi đã đề nghị những điều cần tìm hiểu và báo trước những điều cần thảo luận. Nhưng như tôi đã nói trước đây nếu chúng tôi không đủ khả năng hay thời giờ để đào sâu hết mọi ngõ ngách của một mầu nhiệm cao cả như thế, thì Đấng nói trong anh em sẽ dạy anh em một cách tốt hơn, cả khi chúng tôi vắng mặt, đó là Đấng mà anh em đã sốt sắng tưởng nhớ, đã đón nhận bằng cả tấm lòng, và đã trở nên đền thờ của Người.
Ông Dacaria bị câm, không nói được cho đến khi Gioan, vị Tiền Hô của Chúa chào đời, nhờ đó ông lại nói được. Sự im lặng của ông Dacaria có nghĩa gì nếu không phải là lời ngôn sứ tạm ngưng, tức là bị che giấu và đóng lại cho tới khi Đức Kitô đến rao giảng? Khi ông Gioan đến thì lời ngôn sứ được mở ra và khi Đấng được tiên báo đến thì lời ngôn sứ trở nên rõ ràng. Việc ông Dacaria lại nói được vào thời Gioan sinh ra cũng giống như tấm màn trong đền thờ xé ra vào ngày Đức Kitô bị treo trên thập giá. Nếu ông Gioan loan báo chính mình thì đã không mở được miệng cho thân phụ. Lưỡi được mở vì tiếng ra đời. Khi ông Gioan tiên báo về Chúa thì người ta hỏi ông rằng: Ông là ai? Và ông trả lời: Tôi là tiếng, còn Chúa, ngay từ nguyên thủy đã là Lời. Ông Gioan là tiếng trong thời gian, còn Đức Kitô, ngay từ khởi đầu, đã là Lời vĩnh cửu."
 Áp dụng cho mỗi người
 Mừng ngày sinh của Thánh Gioan Tẩy giả, Giáo hội cũng muốn nhắc nhở mỗi người Kitô hữu chúng ta về sứ mạng làm tiên tri  sứ giả như Thánh Gioan thuở xưa. Ngày sinh của Thánh Gioan Tẩy giả mời gọi chúng ta nhớ lại chúng ta được ngày tái sinh làm con Thiên Chúa.
Nhờ phép rửa, chúng ta đã trở thành ngôn sứ loan báo hồng ân cứu độ của Chúa. Ngọn nến Giáo Hội trao cho chúng ta trong ngày lãnh phép rửa là biểu trưng cho ánh sáng mà chúng ta phải không ngừng chiếu tỏa ra xung quanh. Dù sống trong hoàn cảnh nào, người tín hữu Kitô chúng ta cũng phải có sứ mệnh chiếu toả ánh sáng ấy (Mt 5,16).
 Mừng ngày sinh nhật của thánh Gioan Tẩy giả, chúng ta cũng còn phải nhớ lạicon đường Thánh Gioan Tẩy Giả đã đi qua để nên thánh, con đường ấy được Ngài tóm gọn trong khẩu hiệu: Ngài phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại”.
Chúa Giêsu phải được lớn lên, còn tôi phải nhỏ đi.
Sống đối với người tín hữu Kitô chúng ta là sống cho Chúa.
Sống đối với người tín hữu Kitô chúng ta là không ngừng khước bỏ và cắt xén đi những gì là thừa thãi trong cuộc sống, để trở nên đồng hình đồng dạng với Chúa Giêsu.
Sống đối với người tín hữu Kitô chúng ta là suy nghĩ và hành động trong Chúa Kitô, để dung mạo của Ngài được chiếu sáng trong chúng ta, và nhờ ơn cứu độ của Ngài được loan báo cho mọi người.

Cầu nguyện : Lạy Chúa xin làm cho chúng con nên giống Chúa như thánh Gioan Tẩy Giả thuở xưa. Amen.

Thứ Tư, 17 tháng 6, 2015

THỨ BẢY TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN

Lời Chúa : Mt 8,5-17
 "Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi,
 nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh."
(Mt 8,8)
 Viên đại đội trưởng này trong bài Tin Mừng hôm nay tuy là người ngoại, nhưng ông đã có một niềm tin mạnh khiến Chúa Giêsu phải ngạc nhiên.
Sách Giáo Lý Công Giáo viết: "Đức tin là một hồng ân nhưng không của Thiên Chúa, được trao ban cho tất cả những ai cầu xin với lòng khiêm hạ; đó là nhân đức siêu nhiên cần thiết để được cứu độ. Hành vi đức tin là một hành vi nhân linh, nghĩa là một hành động của lý trí con người, dưới tác động của Chúa Thánh Thần. Ngoài ra, đức tin còn có đặc tính chắc chắn, vì được đặt nền tảng trên Lời Chúa; đức tin có đặc tính năng động "nhờ Đức ái" (Gl 5,6); đức tin luôn tăng triển, đặc biệt nhờ lắng nghe Lời Chúa và cầu nguyện. Trong hiện tại, đức tin cho chúng ta nếm trước niềm vui trên trời.(Số 28) 

THỨ SÁU TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN

Lời Chúa : Mt 8,1-4
"Người giơ tay đụng vào anh và bảo:
'Tôi muốn, anh sạch đi.'
Lập tức, anh được sạch bệnh phong hủi."

(Mt 8,3)
 Hôm nay, Chúa Giêsu làm phép lạ chữa một người mắc bệnh phong cùi.
 nỗi khổ tâm của những người mắc bệnh phong cùi. Nỗi đau đớn trong thể xác có lẽ chỉ là một phần nhỏ so với sự ruồng bỏ, mà xã hội ở bất cứ thời đại nào cũng dành cho họ.
 Vâng, bệnh phong cùi làm cho người mắc bệnh trở thành một người tuy còn sống nhưng kể như đã chết. Không phải ai cũng được khỏi nhờ phép lạ.
Tuy nhiên, cũng có những con người, dầu mắc bệnh này nhưng cũng rất can đảm. Xin lấy một thí dụ:
Chị Véronique, một người Pháp, 55 năm bị mắc bệnh phong Hansen, 20 năm bị mù lòa. 
Dưới đây là một trong những lời nguyện của chị được ghi lại theo tạp chí Prier, xuất bản năm 1979.
Lạy Chúa, Chúa đã đến và đã xin con tất cả, và con, con cũng đã hiến dâng cho Chúa tất cả.
Xưa kia, con ưa thích đọc sách, và Chúa đã muốn mượn đôi mắt của con.
Ngày trước, con thích chạy nhảy trong những khu rừng thưa, và Chúa đã muốn mượn đôi chân của con.
Mỗi độ xuân về, con tung tăng hái lượm những cánh hoa tươi, và Chúa lại xin con đôi tay.
Bởi con là một phụ nữ, con ưa ngắm nhìn suối tóc óng ả của con,
Ưa ngắm nhìn những ngón tay thon nuột xinh xắn của con.
Thế mà giờ đây, đầu con hầu như chẳng còn sợi tóc nào,
Cũng chẳng còn đâu những ngón tay hồng xinh xinh nữa.
Chỉ còn lại một vài que củi khô queo nham nhúa.
Chúa ơi, Chúa hãy nhìn xem:
Cái thân thể diễm kiều của con đã bị hủy hoại đến mức độ nào.
Thế nhưng, con không hề muốn nổi loạn, con lại muốn dâng lên Chúa lời tạ ơn!
Vâng, lạy Chúa! Muôn đời con sẽ xin thưa hai chữ tạ ơn.
Bởi vì, nếu đêm nay, Chúa truyền cho con phải ra đi vĩnh biệt cõi thế, con cũng sẽ chẳng tiếc hận gì.
Đời con đã được quá ư đầy tràn những điều diệu kỳ tột độ:
Đó là con đã được sống đắm mình trong Tình Yêu,
Đã được Chúa lấp đầy chan chứa bằng Tình Yêu
Vượt quá cả những gì con tim con hằng mong ước.
Ôi lạy Chúa là Cha của con, Cha đã đối xử quá tốt với bé gái Véronique của Cha.
Và chiều nay, ôi Tình Yêu của con!
con xin dâng lời nguyện thiết tha, cho tất cả mọi người phong cùi trên mặt đất.
Xin Cha thương một cách đặc biệt, cả đến những người bị bệnh "cùi tâm hồn"
đang đè bẹp hủy hoại,
Con yêu thương đặc biệt những con người bất hạnh ấy.
Và chiều nay trong âm thầm, con xin tận hiến đời con cho họ,
bởi vì họ cũng là những người anh chị em con.
Ôi lạy Cha, Tình Yêu của con, con xin dâng Cha
Căn bệnh phong cùi thân xác của con, để cho những người thân yêu kiađừng bao giờ biết đến nữa,
Cái đắng cay, cái lạnh lẽo kinh hồn của căn bệnh "cùi tâm hồn".
Con là bé gái thân thương của Cha,
Cha ơi, hãy nắm lấy bàn tay đã tàn phế của con để dẫn con đi,
Như người mẹ hiền dắt tay đứa con gái cưng của mình.
Cha hãy ôm con vào lòng, như người cha ấp ủ đứa con cưng
trong vòng tay của mình.
Cha hãy nhận chìm con thật sâu xuống tận đáy trái tim Cha,
Cho con được ở đấy
cùng với mọi người thân yêu của con,
Bây giờ và cho đến mãi muôn đời… Amen. (Véronique)

Vâng! Thật hết sức can đảm. Cuộc sống đã trở thành một chứng nhân cho tình yêu. Khó mà tìm được một con người dám sống như vậy trong xã hội hôm nay. Phải nói rằng việc đón nhận những đau khổ với một nụ cười là một việc hết sức quí hiếm mà chúng ta có thể gặp. Chỉ có những tâm hồn biết hiến dâng trọn vẹn mới có thể sống được như thế. Xin Chúa cho mỗi người chúng ta được can đảm đón nhận tất cả những gì Chúa gửi đến với con tim tràn đầy yêu mến, để chúng ta hiểu được lời mà thánh tông đồ đã nói: "Tất cả đều là hồng ân". Amen.

THỨ NĂM TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN

Lời Chúa : Mt 7,21-29
"Không phải bất cứ ai thưa với Thầy:
'Lạy Chúa! lạy Chúa!' là được vào Nước Trời cả đâu!
Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy
là Đấng ngự trên trời,
mới được vào mà thôi."
(Mt 7,21)
Trong đoạn Tin Mừng này, Chúa Giêsu nhắc lại một điều quan trọng: phải đem ra thực hành những điều đã nghe:
"Không phải những người nói "Lạy Chúa, Lạy Chúa" mà được vào Nước Trời, nhưng chỉ có những ai thực hiện ý Cha Thầy trên Trời thì mới được vào Nước Trời" (Mt 7,21).
Kẻ nghe và thực hành thì giống như người xây nhà trên đá vững chắc, kẻ chỉ nghe mà không thực hành thì giống như người xây nhà trên cát.
 "Những ai thực hiện ý Cha Thầy trên Trời thì mới được vào Nước Trời" (Mt 7,21).
Năm 1971, Đức Giáo Hoàng Phaolô VI đã loan báo việc trao giải thưởng Gioan 23 cho mẹ Têrêsa thành Calcutta với những lời lẽ như sau: "Giải thưởng được trao cho một nữ tu khiêm tốn, âm thầm, nhưng không lọt qua được đôi mắt quan sát của những ai đã chú ý đến công việc phục vụ bác ái cho những người nghèo. Nữ tu có tên là Têrêsa thành Calcutta. Từ 20 năm đã qua, trên khắp các nẻo đường đất nước toàn cầu, nữ tu thực hiện một cách tuyệt diệu sứ mạng tình thương đối với những người cùi, những kẻ già lão bị bỏ rơi và những trẻ em mồ côi".
Đây là bí quyết phục vụ người nghèo của mẹ: "Bí quyết đời sống tôi rất đơn sơ. Đó là cầu nguyện. Trong lời cầu nguyện, tôi được phúc say mê yêu mến Chúa Kitô và tôi hiểu được rằng, cầu nguyện là yêu mến Chúa và thực hành Lời Chúa. Cầu nguyện giúp tôi nhớ lại và sống Lời Chúa phán: "Ta đói, các con cho Ta ăn, Ta đau yếu, bị cầm tù, các con đã đến viếng thăm."(Mt 25,35).
Mẹ Têrêsa quả đã sống cho đến cùng những đòi hỏi của Tin Mừng. Mẹ đã nhiều lần quả quyết rằng, công việc mẹ và các nữ tu của mẹ đang thực hiện không phải là công tác xã hội mà thiết yếu là hành động bác ái. Hành động bác ái hay sống bác ái là sống rao giảng Tin Mừng, mà nói đến Tin Mừng là nói đến vui tươi, hân hoan.
Vâng! Tin Mừng phải được thể hiện qua cuộc sống, đó là đòi hỏi cơ bản nhất mà Chúa Giêsu không ngừng nhắc nhở cho các môn đệ.   
Cầu nguyện : Lạy Chúa, chỉ mình Chúa,
Ngài mới là tấm Bánh Thánh nuôi dưỡng cho con,
Nhưng con lại có thể bẻ vụn tấm bánh đời mình cho anh em con.
Lạy Chúa, chỉ mình Chúa, Ngài mới là Chén Máu Thánh bổ sức cho con,
Nhưng con lại có thể quảng đại mời anh em con uống lấy trọn đời con.
Lạy Chúa, chỉ mình Chúa, Ngài mới thật sự là đường
Nhưng con lại có thể chỉ đường cho anh em con bước đi.

Lạy Chúa, chỉ mình Chúa, Ngài mới là ánh sáng,
Nhưng con lại có thể làm cho ánh mắt anh em con thêm sáng ngời long lanh. Amen.

THỨ TƯ TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN

Lời Chúa : Mt 7,15-20
"Nên hễ cây tốt thì sinh quả tốt,
cây xấu thì sinh quả xấu.

 Cây tốt không thể sinh quả xấu,

cũng như cây xấu không thể sinh quả tốt."
(Mt 7,17-18)
Lời Chúa hôm nay dạy chúng ta về cách nhận định khách quan. Trước hết, ta cần lưu ý lời dạy này không mâu thuẫn với lời dạy hôm thứ hai là đừng xét đoán người khác.
Xét đoán là chỉ mới thấy một số hiện tượng đã vội kết luận và lên án. Còn nhận định khách quan là căn cứ vào kết quả để biết nguyên nhân.
Xét đoán thì dễ chủ quan, còn nhận định thì khách quan.

Xét đoán thường dễ đưa chúng ta đến việc lên án người khác, còn nhận định thì giúp chúng ta suy nghĩ và lựa chọn ra những bài học sống cho chính mình. Trong cuộc sống, ta không nên xét đoán nhưng phải khôn ngoan nhận định một cách khách quan.
Nhận định khách quan dựa trên tiêu chuẩn "Xem quả để biết cây".
Chúng ta tự hỏi xem bạn bè chung quanh chúng ta là những người như thế nào? Từ đó mà chúng ta biết mình là ai?
 Nhà tu đức học nổi tiếng người Ấn Độ là cha Anthony de Mello có kể câu chuyện dụ ngôn: Hai vợ chồng kia lấy nhau đã nhiều năm mà không được một đứa con nào cho vui cửa vui nhà. Năm ấy có một vị tư tế đến thăm, ông này đã được họ giúp đỡ nhiều lần. Sau khi đã cho vị tư tế ăn uống no nê, hai vợ chồng đã xin với ông:
- Khi ngài lên Đền thờ, làm ơn cầu nguyện với thần cho vợ chồng tôi có được đứa con.
Sau đó, vị tư tế lên đền thờ. Ông cầu nguyện cho vị ân nhân như sau:
- Tâu lạy Thần Linh, vợ chồng người đó rất tử tế với con, xin ngài thương xót họ và cho họ có con để cho vui cửa vui nhà.
Vị thần trả lời một cách nghiêm nghị và dứt khoát:
- Theo như số phận đã định, thì gia đình đó không bao giờ có con. 
Năm năm sau, vị tư tế đó lại lên đường đi hành hương một lần nữa và cũng dừng lại ở gia đình ấy. Thấy có hai đứa bé đang nô đùa trước cổng nhà, ông hỏi:
- Con ai vậy?
Và người cha đáp:
- Con chúng tôi đấy.
Thấy vị tư tế bỡ ngỡ, người đàn ông nói:
- Năm năm trước, khi ngài từ biệt chúng tôi thì có một vị nổi tiếng thánh thiện đã đến làng này, chúng tôi đón tiếp ông, ông đã chúc lành cho hai vợ chồng chúng tôi và những đứa bé này là kết quả của sự chúc lành đó.
Nghe thế vị tư tế hối hả lên Đền thờ và trách vị thần:
- Tại sao ngài đã bảo tôi là số họ không con, mà bây giờ họ có hai đứa?
Vị thần nghe xong thì cười và nói:
- Có lẽ một thánh nhân nào đã làm như thế, các thánh nhân có thể làm thay đổi số mệnh người đời.
Mẹ Têrêsa nói: "Hãy cố gắng làm sao để cho ân sủng Chúa tác động trong linh hồn chúng ta, bằng cách chấp nhận tất cả những gì Ngài trao ban cho và dâng cho Ngài tất cả những gì Ngài muốn lấy đi. Sự thánh thiện đích thực hệ tại ở chỗ thi hành Thánh Ý của Thiên Chúa với nụ cười trên môi".
Vâng, cuộc sống thánh thiện lúc nào cũng có âm hưởng trên người khác. Một chứng tá đức tin luôn có sức đánh động mọi người. Chúng ta hãy cố gắng sống thánh thiện, tốt lành để đem lại những hoa trái tốt đẹp cho gia đình chúng ta, cho giáo xứ chúng ta. Trái tốt sinh từ cây tốt; cây tốt sinh trái tốt là lẽ đương nhiên.

Cầu nguyện : Lạy Chúa, xin cho chúng con trở nên những nhân chứng cho tình yêu Chúa. Amen.

THỨ BA TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN

Lời Chúa : Mt 7,6.12-14
"Vậy tất cả những gì anh em
 muốn người ta làm cho mình,

thì chính anh em cũng hãy làm cho người ta"
(Mt 7,12)
Bài Tin Mừng gồm 3 giáo huấn:
 "Đừng lấy của thánh mà vất cho chó." (Mt 7,6).
- Anh có tin Thiên Chúa, Đấng tạo thành vạn vật không?
- Không, thế giới tự nó mà có, vật chất tự biến hóa thành vạn vật.
- Anh là người có học, chắc chắn anh đã có dịp đọc một vài quyển sách đúng đắn về hiện tượng tôn giáo.
- Tôi đã và sẽ không bao giờ đọc những thứ sách vô bổ ấy.
-Thế anh có đọc Kinh Thánh?
-Tôi cho Kinh Thánh chỉ là những chuyện nhảm nhí.
- Chắc anh cũng đồng ý rằng, từ 2.000 năm qua, lịch sử của nhân loại đã chịu ảnh hưởng sâu rộng của một người có tên là Giêsu.
- Anh có bao giờ suy nghĩ về những vấn đề tôn giáo và luân lý trong cuộc sống không?
- Mất giờ vô ích.
- Anh không có vẻ gì là người vô thần cả, mà chỉ là người sống hời hợt nông cạn và thiếu hiểu biết mà thôi.
Vâng, sống với những con người như thế quả là không đem lại cho đời mình một ích lợi gì. Chúa bảo chúng ta đừng mất giờ đối với những con người như thế.
 "Tất cả những gì các con muốn người ta làm cho các con thì chính các con hãy làm cho người ta như thế" (Mt 7,12).
Một hôm, một phụ nữ đến thăm nhà một người bạn và tình cờ đọc được một câu rất ngông dán trên tủ lạnh của nhà người ấy: "Hãy thực thi sự tử tế một cách càn dở và những cử chỉ đẹp một cách vô nghĩa". Bà chép câu này đem về dán ở nhà mình và quyết làm theo. Chồng bà, một giáo viên, thấy câu đó cũng thích và đem chép lên bảng trong lớp học. Một học sinh cũng thấy hay nên chép về cho cha mình. Ông này là biên tập viên của một nhật báo địa phương nên ông lại đưa lên báo. Chẳng mấy chốc, câu nói như vết dầu loang đã lan rộng ra nhiều nơi tại Mỹ và đã thúc đẩy được nhiều cử chỉ đẹp rất "vô nghĩa".
Vâng, nếu mỗi người chúng ta biết làm cho nhau những điều mà chúng ta muốn người khác làm cho mình, thì thế giới này sẽ biến thành một Thiên Đàng cho mọi người kể cả chúng ta.
 "Hãy qua cửa hẹp mà vào. Cửa hẹp và đường chật thì đưa đến sự sống, nhưng ít người tìm được lối ấy." (Mt 7,13-14)
Trước khi phát minh ra bóng đèn tròn, Thomas Edison đã tiến hành hơn 2.000 cuộc thử nghiệm. Một phóng viên trẻ hỏi về cảm giác của ông sau khi thất bại quá nhiều lần như vậy. Ông nói: "Tôi chưa bao giờ thấy mình thất bại, dù chỉ một lần. Tôi phát minh ra bóng đèn tròn. Quá trình phát minh này có đến 2.000 bước!"
- Henry Ford nói: "Thất bại chính là cơ hội để bạn khởi đầu lần nữa một cách hoàn hảo hơn".

Con đường vinh quang trần thế mà đã phải trả giá như vậy. Thử hỏi con đường vinh quang Nước Trời còn phải được trả giá cao hơn như thế nào. Con đường hẹp chính là cái giá để trả cho vinh quang thiên quốc của chúng ta.