Mt 22,1-14
Khi nghe dụ ngôn này, người Do Thái cũng như chúng ta hôm nay
đều hiểu rằng: Tiệc cưới là Nước Trời, đức vua là Thiên Chúa và hoàng tử chính
là Chúa Giêsu.Chúa Giêsu dùng dụ ngôn này để ám chỉ về những người Do Thái không chấp nhận Ngài, hay không biết tôn trọng Ngài cho phải phép (không mặc áo cưới). Đây cũng là một lời cảnh cáo
đối với cả chúng ta hôm nay.
Trước
hết, đối với người Do Thái. Đáng lý ra thì những người Do Thái phải là những người đầu tiên
đón nhận Nước Thiên Chúa. Chính Chúa Giêsu cũng muốn như thế:
"Ra khỏi đó, Đức Giêsu lui về miền Tyrô và Siđôn, thì này
có một người đàn bà Canaan, ở miền ấy đi ra, kêu lên rằng: "Lạy Ngài là
con vua Đavid, xin dủ lòng thương tôi! Đứa con gái tôi bị quỷ ám khổ sở
lắm!"(Mt 15,22). Nhưng Người không đáp lại một lời. Các môn đệ lại gần xin
với Người rằng: "Xin Thầy bảo bà ấy về đi, vì bà ấy cứ theo sau chúng ta
mà kêu mãi!"(Mt 15,23). Người đáp: "Thầy chỉ được sai đến với những
con chiên lạc của nhà Israel mà thôi."(Mt 15,24) nhưnghình như là Chúa đã
phải "chào thua" trước thái độ cứng lòng tin của họ.
Chúa Giêsu đã phải "chào thua" nhưng Chúa đâu có để
cho chương trình của Chúa phải thất bại. "Tôi bảo thật các ông: những
người thu thuế và những cô gái điếm vào Nước Thiên Chúa trước các ông."(Mt
21,3)
Thứ đến là chuyện chiếc áo cưới.
Khi đức vua đưa ra đòi hỏi này, ông muốn cho người ta hiểu rằng,
mặc dù được mời vào dự tiệc cưới nhưng người được mời cũng phải hiểu rằng, đây
là tiệc cưới của hoàng tử cho nên cũng phải làm sao cho xứng đáng chứ không
được phép coi thường. Phải làm sao cho xứng đáng với ân huệ được thụ hưởng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét