Ga 3,31-36
"Ai
nhận lời chứng của Người,
thì xác nhận Thiên Chúa là Đấng chân thật."
(Ga 3,33)
thì xác nhận Thiên Chúa là Đấng chân thật."
(Ga 3,33)
1. Đây
là phần cuối của bài giáo lý về việc sinh lại: Chúa Giêsu trao trách nhiệm cho
chính con người: mỗi người phải suy nghĩ và lựa chọn, rồi lãnh trách nhiệm về sự
lựa chọn của mình: “Ai tin vào Người Con thì có sự sống đời đời, còn ai không
tin vào Người Con thì không được thấy sự sống, nhưng cơn thịnh nộ của Thiên
Chúa sẽ đè nặng trên người ấy”. (Ga 3,36)
Như vậy,
từ đầu tuần đến hôm nay, Chúa Giêsu đã hết lời giải thích về sự cần thiết phải
sinh lại, sinh lại làm sao, ích lợi của việc sinh lại thế nào và tai hại của việc
không sinh lại ra sao… Hôm nay, Chúa đòi mỗi người phải quyết định và chịu
trách nhiệm về sự lựa chọn của mình: Chúng ta có sẵn sàng sinh lại thành con
người mới hay không?
Một cha xứ
kia thấy một người mới tin vào Chúa Kitô nhưng lại mắc cái tật nghiện thuốc lá.
Ngài đã khuyên ông ta nên bỏ thuốc vì hút thuốc rất có hại cho sức khoẻ. Thế
nhưng, ông ta không chỉ nghe để mà nghe mà hơn nữa có lần ông ta còn cãi lại:
- Kinh
Thánh không hề cấm hút thuốc.
Thấy vậy
cha xứ chỉ biết cầu xin cho ông mà thôi.
Nhưng thật
là lạ. Sau đó vài tháng thì cha thấy ông bỏ hẳn thuốc lá. Tò mò, ngài hỏi tại
sao thì ông trả lời.
- Thưa
cha có một đêm kia con chiêm bao thấy Chúa Giêsu đến thăm con. Khi Chúa bước
vào nhà thì con đang phì phào thuốc lá. Con mời Chúa vô phòng khách. Trên bàn
có gói thuốc lá con vừa mới mua.
Chúa
Giêsu hỏi con:
+ Con
đang làm gì đó?
- Dạ con
ngồi nghỉ và hút thuốc cho đỡ buồn.
+ Sao con
không mời ta hút thuốc?
Con vội
vã trả lời:
- Dạ đâu
được! Con hút thì được chứ Chúa hút thì coi sao được!
Chúa ôn tồn
bảo con:
- Ta là mẫu
người để con noi gương bắt chước. Con là môn đệ Ta thì con phải có tâm tình và
hành động giống Ta chứ. Nếu con nghĩ Ta không nên hút thuốc, vậy tại sao con lại
hút?
- Thưa
Cha, con đã tỉnh dậy ngay và biết rằng, Chúa đã dùng giấc chiêm bao để dạy dỗ
con. Bởi đó con đã quyết định bỏ thuốc, không bao giờ con hút thuốc nữa.
Đó là một
cuộc tái sinh, sinh lại rất đẹp.
2. Maurice
Zundel một nhà tu đức học nổi tiếng có nói: “Chúng ta không sinh ra đã thành
người. Con người có bổn phận phải thành người. Sách Tin Mừng nói “phải sinh lại”
lần sinh thứ hai để làm con Thiên Chúa: một người con có phẩm cách, có bản lãnh
làm người, có mầm mống của sự trường tồn bất tử. Không có lần sinh này chúng ta
không thể trở thành một con người trọn vẹn”. (Trích “sự hiện diện khiêm hạ”).
Một bà
già 104 tuổi sống trong một căn hộ nhỏ tại Croydon. Khi bà được 100 tuổi, một
nhà truyền giáo đến thăm và giải thích cho bà nghe đoạn Tin Mừng Gioan 3,16:
“Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một Ngài để ai tin người Con đó,
thì khỏi phải chết và được sống đời đời”.
Bà đáp:
- Thật là
tuyệt vời, Thiên Chúa thật tốt lành khi Ngài tha thứ cho tôi đã bỏ cả trăm năm
không học biết Ngài.
Cuộc trở
lại của bà được tạp chí London City Mission thuật lại và kết thúc bằng câu:
“Sinh 1825. Sinh lại 1925” (Góp nhặt).
3. “Ai
tin vào Người Con thì được sống đời đời" (Ga 3,36). Muốn sống đời đời phải
biết gìn giữ ơn tái sinh.
Tại những
khu rừng ở miền Bắc Âu, có một loài chồn rất đẹp. Vào mùa hạ, lông chồn màu nâu
nhạt. Nhưng vào mùa đông, lông chồn bỗng đổi màu và mang sắc trắng như tuyết,
trừ có đầu và đuôi chồn vẫn giữ nguyên màu đen. Có lẽ do một bản năng kỳ lạ nào
đó, những con chồn này giữ gìn bộ lông đẹp đẽ của mình rất cẩn thận. Chúng
không bao giờ để thân thể dính bụi đất dơ bẩn.
Những người
thợ săn Âu châu đã biết được đặc tính kỳ lạ này. Do đó, thay vì đặt bẫy để bắt
chồn, họ đi tìm những khe đá hoặc gốc cây nơi chồn cư ngụ, rồi bôi nhựa đường
lên. Sau đó, họ thả chó ra để bắt đầu cuộc săn đuổi. Những con chồn bị đuổi vội
chạy về chỗ ở. Nhưng khi thấy nơi ở của mình bị hoen ố, chúng không chịu vào ẩn
núp. Chúng đành chịu đương đầu với nguy hiển và ngay cả sự chết, hơn là để thân
thể hóa ra hoen ố…
Đối với
giống chồn đẹp đẽ trên đây, sự trong sạch còn quí hơn cả mạng sống: Chúng sẵn
sàng chiến đấu và chết hơn là để cho thân thể phải ra hoen ố.
Cuộc sống
của người Kitô hữu chúng ta cũng phải như thế. Được tái sinh trong Đức Kitô Phục
Sinh, mỗi người Kitô hữu chúng ta đã được khoác lên mình một chiếc áo trắng
tinh tuyền. Chiếc áo trắng ấy, như lời khuyên của Giáo Hội trong ngày chúng ta
chịu phép rửa, chúng ta phải mang nó tinh tuyền cho đến ngày ra trước mặt Chúa…
Lạy Chúa,
Chúa đã thương cho chúng con được trở nên con của Chúa. Xin cám tạ ơn Ngài mãi
mãi. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét