Lời Chúa: Lc 24,13-35
Hai môn đệ nài ép Người rằng: "Mời ông ở lại với chúng tôi,
vì trời đã về chiều, và ngày sắp tàn". (Lc 24,29)
Trên đường Emmaus Các thánh sử trao lại cho chúng ta kinh nghiệm phục sinh, cô đọng trong một bài tường thuật; một kinh nghiệm mang theo lời giải đáp luôn mới mẽ cho những ai đang thắc mắc.
Thánh Luca thuật lại việc các môn đệ đi đường trong ngày Phục sinh: họ rời xa Giêrusalem và xa cộng đoàn anh em. Họ muốn bỏ lại sau lưng cái quá khứ liên quan đến Đức Giêsu, nhưng họ lại không thể không nói ra cái gánh nặng chất chứa trong lòng: Đức Giêsu bị kết án, chết trên thập giá….không phải là Đấng Cứu Độ đã hứa sao. Cả hai đều trầm ngâm, không nhận ra vị khách đang đồng hành với họ trên đoạn đường thất vọng ấy. Niềm tin vào quyền năng của Thiên Chúa không đủ để họ vượt lên trên hình ảnh cái chết của Thầy. Và do đó họ chẳng hiểu vị khách ấy muốn nói gì khi nhắc đến Môsê và các tiên tri.
Và khi chiều đến, trong bữa ăn tối, khi vị khách ấy cảm tạ Thiên Chúa, bẻ bánh và phân chia cho các ông, mắt và lòng các ông mới mở ra. Dù họ chẳng còn thấy Đức Giêsu nữa, họ tin chắc rằng Ngài hiện đang sống; có thể gặp Ngài qua lời và qua bữa tối. Với niềm tin chắc như thế, họ quay trở lại Giêrusalem, quay lại cộng đoàn các môn đệ. Chính nơi đây họ quy tụ và bàn luận với nhau về những biến cố Phục sinh, nguyên tắc nền tảng của đức tin. ‘Ngài đã sống lại và đã hiện ra cho Simon’ (đứng đầu các tông đồ).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét