Thứ Tư, 17 tháng 6, 2015

THỨ SÁU TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN

Lời Chúa : Mt 8,1-4
"Người giơ tay đụng vào anh và bảo:
'Tôi muốn, anh sạch đi.'
Lập tức, anh được sạch bệnh phong hủi."

(Mt 8,3)
 Hôm nay, Chúa Giêsu làm phép lạ chữa một người mắc bệnh phong cùi.
 nỗi khổ tâm của những người mắc bệnh phong cùi. Nỗi đau đớn trong thể xác có lẽ chỉ là một phần nhỏ so với sự ruồng bỏ, mà xã hội ở bất cứ thời đại nào cũng dành cho họ.
 Vâng, bệnh phong cùi làm cho người mắc bệnh trở thành một người tuy còn sống nhưng kể như đã chết. Không phải ai cũng được khỏi nhờ phép lạ.
Tuy nhiên, cũng có những con người, dầu mắc bệnh này nhưng cũng rất can đảm. Xin lấy một thí dụ:
Chị Véronique, một người Pháp, 55 năm bị mắc bệnh phong Hansen, 20 năm bị mù lòa. 
Dưới đây là một trong những lời nguyện của chị được ghi lại theo tạp chí Prier, xuất bản năm 1979.
Lạy Chúa, Chúa đã đến và đã xin con tất cả, và con, con cũng đã hiến dâng cho Chúa tất cả.
Xưa kia, con ưa thích đọc sách, và Chúa đã muốn mượn đôi mắt của con.
Ngày trước, con thích chạy nhảy trong những khu rừng thưa, và Chúa đã muốn mượn đôi chân của con.
Mỗi độ xuân về, con tung tăng hái lượm những cánh hoa tươi, và Chúa lại xin con đôi tay.
Bởi con là một phụ nữ, con ưa ngắm nhìn suối tóc óng ả của con,
Ưa ngắm nhìn những ngón tay thon nuột xinh xắn của con.
Thế mà giờ đây, đầu con hầu như chẳng còn sợi tóc nào,
Cũng chẳng còn đâu những ngón tay hồng xinh xinh nữa.
Chỉ còn lại một vài que củi khô queo nham nhúa.
Chúa ơi, Chúa hãy nhìn xem:
Cái thân thể diễm kiều của con đã bị hủy hoại đến mức độ nào.
Thế nhưng, con không hề muốn nổi loạn, con lại muốn dâng lên Chúa lời tạ ơn!
Vâng, lạy Chúa! Muôn đời con sẽ xin thưa hai chữ tạ ơn.
Bởi vì, nếu đêm nay, Chúa truyền cho con phải ra đi vĩnh biệt cõi thế, con cũng sẽ chẳng tiếc hận gì.
Đời con đã được quá ư đầy tràn những điều diệu kỳ tột độ:
Đó là con đã được sống đắm mình trong Tình Yêu,
Đã được Chúa lấp đầy chan chứa bằng Tình Yêu
Vượt quá cả những gì con tim con hằng mong ước.
Ôi lạy Chúa là Cha của con, Cha đã đối xử quá tốt với bé gái Véronique của Cha.
Và chiều nay, ôi Tình Yêu của con!
con xin dâng lời nguyện thiết tha, cho tất cả mọi người phong cùi trên mặt đất.
Xin Cha thương một cách đặc biệt, cả đến những người bị bệnh "cùi tâm hồn"
đang đè bẹp hủy hoại,
Con yêu thương đặc biệt những con người bất hạnh ấy.
Và chiều nay trong âm thầm, con xin tận hiến đời con cho họ,
bởi vì họ cũng là những người anh chị em con.
Ôi lạy Cha, Tình Yêu của con, con xin dâng Cha
Căn bệnh phong cùi thân xác của con, để cho những người thân yêu kiađừng bao giờ biết đến nữa,
Cái đắng cay, cái lạnh lẽo kinh hồn của căn bệnh "cùi tâm hồn".
Con là bé gái thân thương của Cha,
Cha ơi, hãy nắm lấy bàn tay đã tàn phế của con để dẫn con đi,
Như người mẹ hiền dắt tay đứa con gái cưng của mình.
Cha hãy ôm con vào lòng, như người cha ấp ủ đứa con cưng
trong vòng tay của mình.
Cha hãy nhận chìm con thật sâu xuống tận đáy trái tim Cha,
Cho con được ở đấy
cùng với mọi người thân yêu của con,
Bây giờ và cho đến mãi muôn đời… Amen. (Véronique)

Vâng! Thật hết sức can đảm. Cuộc sống đã trở thành một chứng nhân cho tình yêu. Khó mà tìm được một con người dám sống như vậy trong xã hội hôm nay. Phải nói rằng việc đón nhận những đau khổ với một nụ cười là một việc hết sức quí hiếm mà chúng ta có thể gặp. Chỉ có những tâm hồn biết hiến dâng trọn vẹn mới có thể sống được như thế. Xin Chúa cho mỗi người chúng ta được can đảm đón nhận tất cả những gì Chúa gửi đến với con tim tràn đầy yêu mến, để chúng ta hiểu được lời mà thánh tông đồ đã nói: "Tất cả đều là hồng ân". Amen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét