Lời Chúa : Lc
9,43b-45
"Phần anh em,
hãy lắng tai nghe cho kỹ những lời sau đây:
Con Người sắp bị nộp vào tay người đời."
(Lc 9,44)
hãy lắng tai nghe cho kỹ những lời sau đây:
Con Người sắp bị nộp vào tay người đời."
(Lc 9,44)
Đang lúc các môn đệ phấn khởi về quyền phép Chúa Giêsu thể hiện
qua những phép lạ Ngài làm, thì đùng một cái Ngài cho các ông biết là Ngài sẽ
bị bắt, bị hành hạ và bị giết chết. Phải chăng, Chúa làm thế là muốn làm các
ông mất hứng? Không, Chúa không muốn làm cho các ông mất hứng mà chỉ muốn dẫn
các ông trở lại đúng con đường mà Ngài đang đi, đồng thời Ngài cũng muốn cho cả
các ông cùng đi trên con đường đó với Ngài. Trong vườn Giêthsêmani, có lúc Chúa
cũng cảm thấy choáng váng khi thấy đau khổ gần kề, nhưng ngay sau khi biết được
đó là thánh ý của Chúa Cha thì Ngài đã can đảm chấp nhận.
Chúa đón nhận khổ đau không phải vì khổ đau tự nó là điều đáng
ước mong, nhưng Ngài đón nhận khổ đau vì lòng yêu mến Thiên Chúa Cha và Ngài đã
biến khổ đau thành phương tiện cứu rỗi.
Người ta kể rằng, Indira đến gặp vị đạo sĩ Makia và thưa:
- Xin ngài hãy chỉ cho tôi một vị Thần để tôi tôn thờ và một tôn
giáo để tôi sống theo.
Đạo sĩ liền đưa Indira đến một tòa nhà rộng lớn, nơi đó mỗi vị
thần được dành cho một căn phòng rộng. Vị đầu tiên là thần Bada được
đạo sĩ Makia giới thiệu như sau:
- Đây là vị thần đã hứa sẽ cất hết mọi đau khổ khỏi thế giới con
người.
Nhưng Indira lắc đầu xin được sang căn phòng khác.
Đến vị thần thứ hai, đạo sĩ Makia giới thiệu:
- Đây là vị thần có bí quyết giúp con người tránh được đau khổ.Nhưng
Indira khẽ ra hiệu cho đạo sĩ cùng đi nơi khác.
Cuối cùng, hai người đến trước một người đang bị treo trên Thập
Giá, Indira tò mò hỏi?
- Vị thần này là ai mà bị treo trên Thập Tự như thế này?
Đạo sĩ chậm rãi trả lời:
- Đây là Chúa Giêsu Kitô của những người Công Giáo.
Với một chút xúc động lộ ra trên nét mặt, Indira xin đạo sĩ giải
thích thêm về những gì cần phải làm để được trở thành đồ đệ của vị bị treo trên
Thập Giá. Đạo sĩ Makia ngạc nhiên hỏi lại:
- Này anh, anh làm tôi thắc mắc. Hai vị thần đã gặp lúc đầu, một
đề nghị cất bớt sự đau khổ, một đề nghị tránh khỏi đau khổ, anh không thích
người nào cả, thế nhưng tại sao anh lại thích và muốn làm đồ đệ của vị chịu
treo nhục nhã trên Thập Giá này?
Đến phiên Indira giải thích cho vị đạo sĩ Makia:
- Hứa làm bớt sự đau khổ trên trần gian này là lời nói suông.
Người ta không thể nào cất đi mọi đau khổ trên trần gian này. Dạy con người
tránh sự đau khổ là dạy con người sống khiếp nhược. Tránh né được đau khổ này
thì đau khổ khác sẽ đến. Nhìn vào vị Chúa của người Kitô, dám chấp nhận sự đau
khổ như vậy, con người sẽ được mời gọi để hiểu ý nghĩa của sự đau khổ và chấp
nhận nó, và một khi hiểu và chấp nhận mầu nhiệm đau khổ thì niềm vui và an bình
có thể trổ sinh cả trên thế giới không mấy tốt đẹp này. Đó là lý do tại sao tôi
cảm thấy bị thu hút bởi Đấng bị treo trên thập tự kia và muốn làm đồ đệ của
Ngài."
Linh mục Bauer có kể lại chứng từ sau đây: Một phụ nữ được các
bác sĩ cho biết là chị đang mắc cơn bệnh bất trị. Chị cảm thấy như có một ngọn
lửa bùng lên trong lòng và muốn nói với Chúa rằng: chị muốn bỏ Ngài. Thế là,
giữa đêm khuya, chị bỏ nhà thương, đi thẳng đến nhà nguyện để gặp Chúa. Trước
cung thánh chị thốt lên:
- Ôi, ông Chúa, ông đã phĩnh phờ lừa dối tôi. Đã hai ngàn năm
qua, ông tự nhận mình là tình yêu, nhưng mỗi lần có ai được hạnh phúc một chút,
là ông lập tức cho họ trắng tay. Tôi muốn nói cho ông biết là tôi chán ông rồi,
giữa tôi và ông không còn gì nữa.
Người phụ nữ chỉ nói được có thế rồi ngã quỵ, không còn đủ sức
đứng dậy nữa. Nhưng trong ánh sáng mờ ảo của cung thánh, chị bỗng nhận ra một
hàng chữ thêu trong tấm thảm trước mắt chị: "Lạy Chúa, xin thương xót
con là kẻ có tội".
Vừa nhìn thấy thế, cơn giận trong chị bỗng tan biến. Chị gục đầu
vào đôi tay. Từ trong thinh lặng u tối của nhà nguyện, cũng như trong sâu thẳm
của cõi lòng, người phụ nữ ấy như nghe thấy có tiếng nói với chị như sau:
- Con biết không, tất cả chỉ là lời mời gọi để hướng đời con về
Ta. Con chưa bao giờ làm như thế. Các bác sĩ đã làm hết sức mình để chữa trị
cho con, nhưng chỉ một mình Ta mới có thể cho con được sức mạnh.
Giữa bóng tối, một tia sáng tin yêu đã lóe lên trong lòng người
phụ nữ. Chị chấp nhận tất cả. Chị đã đầu hàng Chúa vô điều kiện và chị đã dâng
cuộc sống còn lại cho Ngài. Chị gắng gượng trở về phòng và chưa bao giờ chị tìm
được sự thanh thản trong tâm hồn như thế.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét