Lời Chúa : Lc 19,45-48
Tin Mừng hôm
nay thuật lại việc Chúa thanh tẩy Đền thờ.
Đền thờ có một
chỗ đứng đặc biệt trong lòng mọi người. Truyền thuyết kể lại rằng:
Để tìm một
khu đất xây đền thờ dâng kính Thiên Chúa, vua Salômôn đã phải suy nghĩ về vấn đề
này rất lâu nhưng tìm không ra. Thế rồi vào một đêm kia vua bèn mặc quần áo như
thường dân, không đem theo quân hầu, đi vi hành trong thành phố Jêrusalem, sau
đó ra ngoại thành, đến chỗ núi Môria. Gọi là núi, nhưng thực ra không cao gì lắm,
phần lớn núi là đất. Sườn núi hầu hết trồng lúa, và lúc này nhằm mùa gặt. Lúa
đã gặt xong, còn chất ở ngoài ruộng, chờ ngày đem về nhà.
Salômôn ngồi
dựa lưng vào một cây ôlive, nhắm mắt lẩm nhẩm ôn lại những địa điểm xinh đẹp
trong xứ. Đồi này, núi nọ, thung lũng kia, so sánh coi nơi nào đẹp hơn nơi nào.
Đang suy
nghĩ như thế thì Salômôn chợt nghe có tiếng chân bước, mở mắt ra thì thấy một
người đi ngang chỗ mình ngồi. Vì trời tối, người này không thấy Salômôn. Tay y
ôm một bó lúa. Salômôn thầm nghĩ: "A! Thằng này đi ăn trộm" và toan
ra bắt, nhưng nghĩ lại, để chờ coi cho biết tên trộm làm những gì. Tên trộm này
nhanh nhẹn lắm, đem bó lúa từ ruộng này qua đặt nơi ruộng kế bên, tất cả là 50
bó. Xong rồi nhìn quanh quẩn thấy không có ai, xoa tay và đi khỏi.
Salômôn thầm nghĩ: "Sáng mai chủ ruộng này hẳn sẽ ngạc nhiên không hiểu vì
sao mất đi 50 bó lúa".
Salômôn còn
đang suy nghĩ ngày mai sẽ phạt tên trộm này cách nào, thì lại nghe tiếng chân
bước. Người mới tới đi vòng quanh hai thửa ruộng, ngó quanh thấy không có ai,
liền mang một bó lúa từ ruộng này qua ruộng kia, y làm đúng như tên trộm trước
đây, tuy không nhanh nhẹn bằng. Và y làm ngược lại, tức là y lấy lại 50 bó, sau
đó y lại còn lấy thêm 50 bó nữa, tổng số là 100 bó. Xong rồi y cũng rút êm.
Salômôn nghĩ
thầm: "Hai tên ăn trộm này có ruộng ở kề bên nhau và đều mưu toan ăn trộm
của nhau. Thoạt đầu tưởng là có một anh ăn trộm, dè đâu kẻ trộm bị người ta ăn
trộm lại".
Sáng hôm
sau, Salômôn cho đòi hai chủ ruộng tới thẩm vấn riêng từng người, bắt đầu từ
người trẻ tuổi hơn:
- Tại sao
anh dám trộm lúa của ruộng bên cạnh?
Người trẻ tuổi
nghe hỏi, nhìn Salômôn cách sững sờ.
- Tâu bệ hạ!
Thật tình tôi không có trộm của ai khác, mà là trộm của tôi. Bó lúa tôi lấy đi
là lúa của ruộng tôi, tôi đem đặt nơi ruộng của anh tôi. Tôi không muốn ai biết
chuyện, nhưng vua đã thấy thì tôi nói thiệt. Cha tôi chết đi, chia ruộng thành
hai mảnh đều nhau cho tôi và anh tôi. Tôi thì còn độc thân, mà anh tôi thì có vợ
và 3 con, hẳn là cần lúa nhiều hơn tôi. Tôi đem cho thì anh tôi không chịu nhận,
thành ra tôi phải cho lén. Tôi chỉ có một mình, in ít đủ rồi.
Salômôn lại
hỏi riêng người lớn tuổi. Người này đáp:
- Tâu bệ hạ!
Có Thượng Đế biết là tôi không ăn trộm của ai. Và sự thật là trái lại. Cha tôi
chết đi, chia đều ruộng cho tôi và em tôi. Khi em tôi trồng lúa, nó phải tốn tiền
nhiều lắm, vì nó còn độc thân, phải mướn người làm cỏ, phải mướn thợ gặt, còn
tôi đã có vợ con tiếp tay nên chẳng tốn gì. Tôi muốn giúp nó mà nó không chịu,
thành ra phải giúp lén, tội nghiệp nó không đủ!
Salômôn kêu
người trẻ tuổi tới, ôm hai người trong tay và cảm động nói rằng:
- Ta đã gặp
nhiều chuyện ly kỳ trong đời, nhưng chưa hề thấy ai lo lắng cho nhau như hai
anh em này. Bấy lâu nay, hai ngươi đã thầm kín lo lắng cho nhau, thật là đáng
khen. Ta xin lỗi vì đã nghi ngờ hai ngươi là ăn trộm, và bây giờ ta yêu cầu hai
ngươi bán ruộng cho ta, để ta dùng làm nơi dựng Đền thờ cho Thượng Đế, vì hai
thửa ruộng này chan chứa tình thương, rất xứng đáng để xây dựng Đền thờ cho Thượng
Đế, không nơi nào xứng đáng hơn!
Salômôn đền
bù lại cho hai người được ruộng rộng hơn, tốt hơn, và loan báo cho khắp xứ Do
Thái biết là đã chọn được địa điểm dựng Đền thờ.
Đền thờ quí
giá thánh thiêng như vậy nên phải trả lại cho Đền thờ ý nghĩa đích thực của nó:
Đây là lời cầu
nguyện của vua Salomon sau khi Đền thờ được xây dựng xong: "Lạy Chúa, Chúa
đã phán rằng: Chúa sẽ ngự trong chốn chan chứa tình thương, nay con đã kiến thiết
Đền thờ kính dâng Chúa, ngõ hầu Chúa ngự nơi đây đời đời. Kìa trời và các tầng
trời còn chẳng đáng tiếp rước Chúa, huống chi ngôi Đền thờ con vừa xây cất. Dầu
vậy, lạy Chúa là Chúa trời con, xin đoái thương đến lời tôi tớ khẩn cầu, hãy nhận
lời tôi tớ Chúa van lơn trước tôn nhan. Dám mong con mắt Chúa đêm ngày ngó đến
Đền thờ này, vì nơi đây, theo Lời Chúa phán hứa, người ta phải tới mà cầu khấn
danh Chúa" (II Sử ký 7,1).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét