Lời Chúa : Lc 18,9-14
"Vì
phàm ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống;
còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên.”
(Lc 18,14)
còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên.”
(Lc 18,14)
Lời
Chúa hôm nay rất dịu dàng, kêu gọi chúng ta tin tưởng vào tình thương tha thứ của
Chúa, kêu mời chúng ta dâng lên Ngài những tội lỗi và yếu đuối của chúng ta:
Đây là lời
của một bản thánh ca: con chẳng có gì dâng Chúa hôm nay.
Một đêm
Giáng Sinh nọ, Thánh Giêrônimô đang quỳ bên máng cỏ để suy niệm về mầu nhiệm
Ngôi Hai Thiên Chúa xuống thế làm người, thì bỗng Chúa Hài Đồng hiện ra trong vầng
sáng chói loà. Ngài hỏi thánh nhân:
-
Giêrônimô, con có gì làm quà cho Ta trong ngày Ta giáng sinh không?
- Lạy
Chúa Hài Đồng, thánh nhân đáp, con xin dâng Chúa trái tim của con.
- Được lắm,
nhưng còn gì khác nữa không?
- Lạy
Chúa, con xin dâng Chúa tất cả những gì con có và tất cả những gì con có thể.
- Con còn
điều gì khác nữa không?
- Nào con
còn có điều gì khác để dâng Chúa nữa đâu! Thánh nhân khẩn khoản thưa.
Chúa Hài
Đồng bảo:
- Này
Giêrônimô, hãy dâng cho ta cả những tội lỗi của con nữa.
- Ôi lạy
Chúa, thánh nhân hốt hoảng hỏi lại, làm sao con dâng cho Chúa tội lỗi của con
được?
- Được chứ!
Ta muốn con dâng cho Ta tội lỗi của con để Ta có thể tha thứ cho con. Đó là điều
Ta rất mong đợi.
Nghe thế,
thánh nhân bật khóc vì sung sướng. (Trích "Món quà giáng sinh")
Lời
Chúa hôm nay cũng muốn nhắc nhớ chúng ta về sự cầu nguyện. Qua dụ ngôn này,
chúng ta thấy được một số gợi ý cho chúng ta:
Người
kiêu ngạo không thể cầu nguyện. Cửa lên trời rất thấp nên chỉ ai biết quì gối
xuống mới vào được. Có một bài cầu nguyện của một Rabbi Do Thái mà người ta ghi
lại được. Bài cầu nguyện đó như sau:
"Lạy
Giavê là Thiên Chúa của tôi, tôi cảm tạ Ngài vì Ngài đã đặt tôi dự phần với những
viện sĩ trong Hàn lâm viện chứ không phải ngồi chung với những kẻ đầu đường xó
chợ. Vì tôi dậy sớm thì chúng cũng dậy sớm, tôi dậy sớm để học luật pháp Chúa,
còn chúng dậy sớm vì những sự hư không. Tôi làm việc, chúng cũng làm việc. Tôi
làm việc và lãnh phần thưởng, còn chúng làm việc và không được lãnh phần thưởng.
Tôi chạy và chúng cũng chạy, tôi chạy tới sự sống của đời sau, còn chúng chạy tới
hố diệt vong".
Người
nào khinh dể anh em mình cũng không có thể cầu nguyện. Trong khi cầu nguyện,
chúng ta không được nâng mình lên trên kẻ khác. Cần nhớ rằng, chúng tôi là một
phần nhân loại đang phạm tội, đang đau khổ, đang âu sầu, tất cả đang quì gối
trước ngai xót thương của Thiên Chúa.
Chỉ có sự
cầu nguyện thật khi chúng ta biết đặt đời sống mình bên cạnh sự sống của Thiên
Chúa. Chúng ta không hồ nghi điều mà người Pharisêu trong Tin Mừng hôm nay đã
nói. Tất cả đều đúng. Ông ta đã ăn chay và đã kỹ lưỡng dâng 1/10, ông ta đã
không giống người khác, lại càng không giống người thâu thuế bên cạnh ông.
Nhưng vấn đề không phải là "Tôi có tốt như kẻ khác chăng?" nhưng là
"Tôi có tốt như Chúa không?"
Như vậy,
tất cả là tùy ở chỗ chúng ta so sánh mình với đối tượng nào. Khi chúng ta đặt đời
sống mình bên cạnh đời sống kỳ diệu của Chúa Giêsu, bên cạnh sự thánh thiện của
Thiên Chúa, thì chúng ta chỉ có thể nói "Lạy Chúa, xin thương xót con là kẻ
tội lỗi khốn nạn".
Mẹ Têrêsa
phụ hoạ thêm:
Cầu nguyện
sẽ mở rộng hơn tấm lòng của bạn, mãi tới mức lòng bạn lớn đủ, để chứa cả món
quà tặng là chính Thiên Chúa.
Cầu nguyện
không đòi chúng ta bỏ dở công việc nhưng đòi chúng ta tiếp tục làm việc vì làm
việc cũng là cầu nguyện.
Cầu nguyện
dẫn tới đức tin, đức tin dẫn tới tình yêu, tình yêu đưa tới phục vụ vì lợi ích
người nghèo.
Lạy Chúa,
xin làm con nên dụng cụ phục vụ mọi người trên thế giới với tình yêu thương như
Chúa. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét