Lời Chúa : Lc 9,22-25
"Ai
muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình,
vác Thập Giá mình hằng ngày mà theo."
(Lc 9,23)
vác Thập Giá mình hằng ngày mà theo."
(Lc 9,23)
1. Bài
đọc I trích sách Đệ nhị luật nói về 2 con đường: ai chọn đi
theo con đường của Chúa và các giới luật của Ngài thì sẽ được sống; còn ai đi
theo các quyến rũ khác thì sẽ bị diệt vong.
Trong bài
Tin Mừng, Chúa Giêsu nói rõ hơn con đường của Chúa là con đường dẫn tới vinh
quang Phục Sinh, nhưng trước đó phải qua đau khổ của Thập Giá. Ai muốn đi theo
Chúa thì cũng phải đi qua con đường Thập Giá, thậm chí phải vác Thập Giá hằng
ngày như vậy.
2. Cuộc
sống là một chuỗi những lựa chọn. Mà chọn thì phải bỏ, bỏ cái này để được cái
kia. Nên nhớ là chúng ta đã chọn Chúa và con đường của Chúa. Đó là sự lựa chọn
căn bản, nhưng lựa chọn ấy phải được thể hiện ra trong những lựa chọn hằng ngày
theo cùng chiều hướng đó. Mùa Chay là thời gian chúng ta xét mình lại về những
lựa chọn của mình, đồng thời lặp lại lựa chọn căn bản: chọn Chúa, chọn con đường
Thập Giá, chọn từ bỏ.
Chúa Giêsu dạy
ta một nghịch lý rất sâu sắc: chịu mất thì sẽ được; còn muốn được thì lại mất!
Một hôm,
thánh nữ Têrêsa Avila được Thiên Chúa cho thấy Thiên Đàng lâu bằng đọc một kinh
Kính Mừng. Thị kiến này làm cho thánh nữ vô cùng hoan hỷ. Kể từ đó, mọi lạc thú
trên trần gian không còn ý nghĩa đối với mẹ nữa. Mẹ viết: "Trí khôn nhân
loại không thể tưởng tượng ra được điều gì gần giống với vinh quang Thiên Đàng.
Mặt Trời chỉ là u tối so với sự sáng nơi các thánh đang yên nghỉ. Một hôm, đang
lúc tôi lên cơn đau quá mức, có một bà sang trọng muốn an ủi tôi. Bà đem đồ nữ
trang của bà đến cho tôi xem, đặc biệt là viên kim cương quí báu mà bà hết sức
trân trọng. Thái độ của bà làm tôi cảm động, nhưng rồi tôi lại thương cho bà,
vì tôi thấy nó không là gì so với điều tôi đã chứng kiến. Nếu cho tôi chọn: Một
đàng là phải chịu đau khổ cho đến tận thế để được thêm một chút vinh quang trên
trời, và đàng khác là không phải đau đớn nhọc nhằn gì, nhưng phải chịu mất đi một
phần nhỏ vinh sáng trên trời, thì chắc chắn tôi sẽ chọn ngay con đường khổ đau
hôm nay, nghĩa là tôi sẽ sẵn sàng bỏ tất cả mọi sự, bỏ cả mạng sống tôi để theo
Chúa".
Chúa còn nói
“Người nào được lời lãi cả thế gian mà mất chính mình hay là thiệt thân, thì có
ích gì?” (câu 25). Thánh Ingatiô đã lặp đi lặp lại mãi bên tai Phanxicô Xaviê
câu này. Cuối cùng, Phanxicô Xaviê đã hoán cải. Hôm nay, chúng ta cũng hãy lặp
đi lặp lại câu này nhiều lần. Hy vọng Chúa sẽ giúp chúng ta hoán cải như
Phanxicô Xaviê.
Một lần kia,
có một người đàn bà giàu có người Hindou đến thăm mẹ Têrêsa. Bà ta nói với mẹ:
- Thưa mẹ,
con ước ao được chia sẻ với mẹ và cộng tác với mẹ trong các hoạt động từ thiện.
- Tốt lắm! -
Mẹ đáp lại một cách vui vẻ.
Rồi bà ta
thú thực với mẹ là bà ta có một điểm yếu rất khó bỏ, đó là tính khoe khoang, ưa
làm dáng. Bà thích mặc những chiếc áo xa-ri, những bộ đồ Ấn Độ lộng lẫy và đắt
tiền. Hôm ấy, bà mặc một bộ áo xa-ri giá trị 65 đô-la, trong khi chiếc áo xa-ri
của mẹ Têrêsa đang mặc chỉ trị giá 65 xu, chưa đầy một đô-la. Như được ơn trên
soi sáng, mẹ Têrêsa bỗng nảy ra được tư tưởng hay. Mẹ đề nghị với bà ấy bắt đầu
cộng tác với mẹ về những bộ áo xari đó. Mẹ khiêm tốn đề nghị:
- Từ nay trở
đi, thay vì mua sắm những bộ áo xa-ri giá 65 hoặc 100 đô-la, thì bà chỉ nên mua
những bộ rẻ tiền hơn, chừng 45 hoặc 50 đô-la thôi. Số tiền còn lại, bà hãy mua
những bộ áo xari khác dành cho người nghèo khó.
Bà ấy vui vẻ
hưởng ứng lời đề nghị của mẹ, Dần dần bà ấy cũng đã biết dùng những bộ áo xa-ri
rẻ tiền hơn. Sau này, chính bà cũng đã thú nhận với mẹ Têrêsa rằng:
- Thưa mẹ, từ
ngày con bắt đầu từ bỏ những vẻ hào nhoáng và vô ích bên ngoài đó, tâm hồn con
cảm thấy được tự do hơn, nhẹ nhàng hơn. Con đã học biết và hiểu rõ hơn thế nào
là cho đi, thế nào là chia sẻ. Và trong cách chia sẻ như thế, con phải thú nhận
rằng, chính con đã được lãnh nhận nhiều hơn thứ con cho đi và chia sẻ với anh
chị em nghèo khổ!
Lạy Chúa,
xin dạy chúng con biết rằng, chúng con không thể nên hoàn thiện nếu như không
biết từ bỏ chính mình và những ước muốn ích kỷ của mình.
Ước gì từ
nay, không gì có thể làm cho chúng con khổ đau và khóc lóc chỉ vì quên đi niềm
vui ngày Chúa Phục Sinh.
Chúa là mặt
trời tỏa sáng tình yêu, là hy vọng hạnh phúc bất diệt, là ngọn lửa tình yêu nồng
nàn. Xin lấy niềm vui của Người mà làm cho chúng con nên mạnh mẽ và trở thành mối
dây yêu thương, bình an và hiệp nhất giữa chúng con. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét