Lời Chúa : Mt
13,36-43
"Xin Thầy giải nghĩa dụ ngôn cỏ lùng
trong ruộng cho chúng con nghe."
(Mt 13,36)
trong ruộng cho chúng con nghe."
(Mt 13,36)
Với dụ ngôn này, Chúa muốn cho chúng ta thấy
Ngài sẵn sàng chấp nhận tình trạng pha trộn tốt xấu trong Nước của Thiên Chúa
trong giai đoạn trần thế.
Chúa muốn chúng ta cũng hãy
biết chấp nhận nhau.
Đây là câu chuyện có thật. Chuyện này cho chúng ta thấy việc
chấp nhận nhau trong cuộc sống sẽ đem lại nhiều niềm vui và hạnh phúc cho nhau:
Học giả Lâm Ngữ Đường nổi tiếng là người chiều vợ. Để cho vợ vui, ông thường
ngồi trên chiếc ghế tựa, miệng hút xì gà lắng nghe vợ nói chuyện, thỉnh thoảng
lại phụ họa vài câu. Nếu vợ tức giận, ông sẽ chẳng nói một câu nào. Tuyệt chiêu
của ông là: nói ít tốt hơn nói nhiều. Ông cho rằng, vợ chồng cãi cọ nhau chẳng
qua là do bất đồng ý kiến, tức giận, nói thêm một câu càng làm cho tình hình
thêm căng thắng. Ông thường dùng sự khôi hài để "điều hòa âm dương".
Ông còn khuyên người khác: "Lúc vợ vui, bạn nên chiều theo ý cô ấy. Lúc vợ
tức giận, bạn nên nhường nhịn cô ấy".
Học giả Lâm Ngữ Đường nói: "Những ký ức trong những ngày
tháng gian khổ là những ký ức ngọt ngào nhất".
Mặc dù hai vợ chồng ông lúc còn trẻ rất nghèo, nghèo đến nỗi
không có tiền đến rạp xem phim, nhưng tuần nào họ cũng đến thư viện mượn một
chồng sách về. Hai người cùng nằm bên ngọn đèn dầu đọc sách thâu đêm. Thú vui
này của họ được duy trì đến lúc già. Ông Lâm Ngữ Đường đã chứng tỏ cho mọi
người thấy: khi vợ chồng chung sống hòa thuận với nhau thì nghèo túng không
đồng nghĩa với "khổ". Hai vợ chồng luôn cảm nhận được những niềm vui
mình đang có và cố gắng cùng nhau tận hưởng niềm vui đó.
Schopenhauer đã nói thật chí lý: "Chúng ta ít khi nghĩ đến
những cái chúng ta có, mà chỉ nghĩ đến những cái mà ta không có. Đó là nguyên
nhân hầu của hết những thảm trạng đời ta. Chính nó đã gây ra nhiều sự đau khổ
hơn bất cứ cuộc chiến tranh hay bệnh thiên thời nào trong lịch sử trái đất
này."
Bài học kiên nhẫn.
Kiên nhẫn là một trong những bộ mặt của niềm hy vọng Kitô giáo. Con
người làm nên lịch sử, nhưng chính Thiên Chúa mới là Đấng hướng dẫn mọi nẻo
đường về với Người. Đó là bài học mà có lẽ Giáo Hội muốn nhắn gửi chúng ta qua
bài Tin Mừng hôm nay.
Ta hãy tập kiên nhẫn như Chúa đối với những người xấu. Schopenhauer bảo:
"Trên đường đời, hành lý quan trọng nhất phải mang theo là lòng nhẫn
nhục".
Chúa kiên nhẫn vì:
Ngài chờ kẻ xấu ăn năn. "Cây lau bị dập Ngài không
đành bẻ gẫy, tim đèn leo lét Ngài không nỡ tắt đi"(Mt 12,20); "Ta
không muốn kẻ gian ác phải chết, nhưng muốn nó ăn năn trở lại và được
sống"(Ed 33,11).
Vì tôn trọng tự do mà Người đã ban cho mỗi người.
Một trong những câu chuyện dân gian hay nhất ở vùng cận Đông còn
truyền tụng lại là câu chuyện về ông Abraham:
Abraham là người rất tốt bụng. Ông thường dời bữa ăn sáng lại
chờ đến khi có một người đói đến để cùng chia sẻ bữa ăn với ông. Một ngày nọ,
có một cụ già đi ngang qua và được ông mời vào và được dùng bữa.
Nhưng trước khi dùng bữa, Abraham nghe thấy cụ già thì thầm đọc
lời kinh của người ngoại đạo, ông liền mời cụ già đi nơi khác. Cụ già chưa đi khuất, thì
Abraham nghe tiếng Chúa trách:
- "Abraham! Abraham! Ta đã cung cấp lương thực để nuôi sống
cụ già trên 80 năm qua, mặc dù cụ không phải là người tin thờ Ta, thế mà con
không đủ kiên nhẫn và nhân từ để chia sẻ một bữa ăn với cụ sao?"
Thư 2 Phêrô 3,15: "Và anh em hãy biết rằng, Chúa chúng ta
tỏ lòng kiên nhẫn chính là để anh em được cứu độ, như ông Phaolô, người anh em
thân mến của chúng ta, đã viết cho anh em, theo ơn khôn ngoan Thiên Chúa đã ban
cho ông".
Lời của mẹ Têrêsa: "Hãy thật chân thành khi tiếp xúc với
nhau và có lòng can đảm để chấp nhận lẫn nhau. Hãy luôn ghi nhớ cộng đồng của
chúng ta không bao gồm những người đã nên thánh, mà gồm những người đang cố trở
thành thánh nhân. Vì vậy, chúng ta hãy thật kiên nhẫn với lỗi lầm và thất bại
của nhau". Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét