Lời Chúa : Mt
13,47-53
"Khi lưới đầy, người ta kéo lên bãi,
rồi ngồi nhặt cá tốt cho vào giỏ,
còn cá xấu thì vứt ra ngoài."
(Mt 13,48)
rồi ngồi nhặt cá tốt cho vào giỏ,
còn cá xấu thì vứt ra ngoài."
(Mt 13,48)
Dụ ngôn này nói về sự thanh lọc người
tốt kẻ xấu để cho vào hay loại bỏ khỏi Nước Trời.
Điều đáng chú ý là chính Thiên Chúa ấn định thời điểm thanh lọc. Chính Ngài ấn định lúc nào lưới được kéo lên. Lúc Ngài thanh lọc thì dứt khoát chỉ còn lại hai hạng người: hoặc là người tốt, hoặc là người xấu, không
có hạng người lưng chừng đứng giữa.
Trong khi chờ đợi ngày Chúa hoàn thành việc thanh lọc, chúng ta
hãy bắt chước Chúa: nhân từ, khoan nhân dung thứ và kiên nhẫn. Ngài đã kiên tâm
chờ đợi hơn 40 năm mới có được Giám Mục Augustino thánh thiện. Có những người
mà Thiên Chúa phải chờ đợi cả đời để đến giờ phút cuối cùng, họ mới trở về với
Chúa. Chắc anh chị em không ai mà không biết câu chuyện của người trộm lành.
Anh đã trở về vào giờ phút cuối cùng của cuộc đời mà không ai ngờ tới.
Một thanh niên mới học nghề thợ mộc, vừa cưa gỗ, vừa bào ván,
cậu vừa thắc mắc tự hỏi: Làm sao Thiên Chúa là Đấng thánh vô cùng lại có thể
tha thứ tội lỗi cho nhân loại được? Làm sao Ngài không khỏi đau lòng trước
những tội lỗi của con người?
Không tìm được câu trả lời, cậu đến giãi bày với một vị tôn sư.
Vị này âu yếm nhìn chàng thanh niên ngay thẳng, ngoan đạo, và nói:
- Con thuộc dòng dõi thứ ba của một gia tộc chuyên nghề đóng bàn
ghế. Thầy hỏi thật con nhé: nếu như một cái bàn do chính ông nội con đóng bằng
gỗ quí, con có đem quăng nó đi không?
Chàng thanh niên đáp:
- Dĩ nhiên là không, bởi vì đôi chút vệt trầy không thể nào hủy
bỏ giá trị của một bảo vật được.
Vị tôn sư lại hỏi:
- Nếu vì chưa thạo nghề, con trật tay làm trầy đôi chút trên mặt
gỗ lim, con có đập phá cái bàn mà con đã khó công làm nên không?
Chàng thanh niên không chút ngần ngại trả lời:
-Thưa thầy, không, bởi vì những đường trầy, những vết cọ sát
không làm thuyên giảm bản chất của gỗ qúi và của cái bàn đẹp.
Vị tôn sư mỉm cười và nói:
- Tốt lắm! Con suy nghĩ giống như một người thợ mộc lão luyện và
có lương tâm, biết nhận định giá trị của công việc và của bảo vật. Con đã được
ban tặng tinh thần của Đấng sáng tạo trời đất muôn vật và luôn tiếp tục bảo vệ
sự sống của mọi thụ tạo, cả đến những vi khuẩn bé tí ti mà mắt con không thể
trông thấy. Nếu con chỉ là một chú thợ mộc mà còn quí trọng sản vật vô lương
tri, vô cảm giác chính tay con làm nên, thì thử hỏi làm sao Thiên Chúa lại
không quí trọng con người là tạo vật quan trọng nhất trong các loài thụ tạo của
Chúa. Bởi vậy, cho dù con người có bị tội lỗi làm hoen úa, khác nào những vết
trầy trên mặt bàn gỗ quí, làm sao Ngài nỡ lòng quên đi giá trị thiêng liêng của
con người để tiêu diệt nó chỉ vì những nhơ bẩn tội lỗi của nó được.
Thiên Chúa yêu thương con người cho nên không bao giờ Ngài làm
thế.
Trong chiếc lưới có cả
cá tốt và cá xấu. Trong Giáo Hội có người tốt lẫn người xấu. Chúa khoan dung
với lòng mong mỏi cho những kẻ không tốt có thời giờ để hoán cải thành người
tốt.
Đừng lên án Giáo Hội, đừng lên án ai cả. Cũng đừng bực tức bất
mãn với Giáo Hội hay với bản thân mình. Thái độ phải có là khiêm tốn nhìn nhận thực tế và kiên trì sửa đổi để ngày một nên tốt hơn.
Để chấm dứt mấy phút suy niệm hôm nay tôi xin gửi đến anh chị em
lời của mẹ Têrêsa Calcutta nói với các chị em nữ tu trong Gia đình Bác ái của
mẹ
"Hãy chiếu giãi và sống một cuộc sống của Chúa Kitô.
Hãy là một thiên thần an ủi đối với người bạn đau yếu.
Hãy là bạn hữu đối với các trẻ nhỏ.
Hãy yêu mến người khác như Chúa đã yêu thương mọi người chúng ta
bằng một tình yêu bao la và đặc biệt.
Hãy sống nhân từ với nhau, nói tử tế với người khác.
Thà mắc một chút sơ suất đang khi hành động tế nhị còn hơn là làm
một phép lạ trong lúc cư xử bất nhã."
Hãy noi gương cuộc đời Chúa Giêsu để biết sống kiên trì, nhẫn
nại và nhiệt thành để tâm hồn luôn được thanh thản và bình an.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét