Lời Chúa : Lc 11,29-32
Trong
đoạn Phúc Âm hôm nay, Chúa Giêsu nói về dấu chỉ.
Công Đồng
Vaticanô II cũng nhắc lại và nói nhiều đến vai trò các dấu chỉ trong
đời sống hằng ngày.
Một người
đang chạy xe gắn máy trên đại lộ, bỗng thấy phía trước có đèn đỏ, người đó dừng
lại. Đèn đỏ là một dấu chỉ.
Một người
bước vào một ngôi nhà thấy hình một điếu thuốc lá bị cắt ngang bởi một gạch
chéo. Hình đó là một dấu chỉ. Dấu chỉ đó ngầm nói: Không được hút thuốc ở chỗ
này. Những dấu chỉ chúng ta vừa nói là những dấu chỉ "nhân tạo". Ngoài
những dấu chỉ nhân tạo ra, chúng ta còn thấy những dấu chỉ "của
thiên nhiên" nữa, thí dụ đám mây đen bỗng dưng kéo đến là dấu chỉ
báo cho ta biết là trời sắp mưa.
Xét như
thế thì còn rất nhiều những dấu chỉ khác. Thí dụ như những trật tự kỳ diệu của
vũ trụ, bàn tay Chúa quan phòng dẫn dắt mọi biến cố, những tác động của Chúa
trong con người v.v.
Vấn
đề là làm sao để chúng ta có thể dễ dàng nhận ra được ý nghĩa của những dấu chỉ
Chúa nói với chúng ta hằng ngày như thế? Thưa, phải có cặp mắt đức tin và
nhất là phải có lòng yêu mến.
Một trong
những cuốn phim hay nhất của Charlot và có lẽ cũng là một trong những cuốn phim
hay nhất trong lịch sử điện ảnh, đó là cuốn phim có tựa đề: "Ánh
sáng đô thị". Cuốn phim thuật lại một câu chuyện tình giữa một gã lang
thang và một cô gái bán hoa.
Nàng là một
cô gái mù bán hoa bên vệ đường. Một nhà tỉ phú trong rừng ngày nào cũng dừng lại
mua hoa của nàng. Ngày kia, gã lang thang là chàng Charlot cũng dừng lại mua
hoa. Cô gái bán hoa tưởng là người tỉ phú. Thế là một giấc mộng đã sớm chớm nở
nối kết hai linh hồn. Nàng tưởng mình gặp người mình mơ mộng từ lâu nay. Chàng
thì hy vọng sẽ kiếm được tiền để chữa lành tật mù lòa cho nàng.
Nhưng sau
đó, chẳng may vì một sự ngộ nhận, chàng bị cảnh sát bắt giam. Sau một thời gian
bị cầm tù, chàng được trả tự do. Chàng trở lại chỗ cũ để tìm người con gái mù
bán hoa, nhưng không thấy. Nhờ tiền bạc trước kia chàng đã gửi cho, người con
gái mù đó đã được chữa lành và hiện đang đứng trông coi một cửa hàng bán hoa rộng
lớn hơn. Chàng đi qua đi lại nhiều lần, nhưng không thể nào nhận ra nàng.
Tình cờ,
một cánh hoa hồng rơi xuống đất, chàng cúi xuống nhặt. Người con gái thấy vậy
thì cười như nhạo báng. Chàng định bỏ đi, nhưng chợt nhận ra tiếng cười
rất quen nên chàng quay lại. Chàng hỏi một cách nhút nhát:
- Cô đã
thấy được rồi sao?
Người con
gái nhận ra tiếng nói rất quen thuộc của chàng. Nàng từ từ nhặt chiếc hoa và gắn
lên áo chàng. Và nàng thốt lên trong cảm xúc:
- Anh đấy
sao?
Thế là cả
hai bên đã nhận ra nhau và họ sẽ không bao giờ rời nhau nữa.
Một giọng
nói quen thuộc của một người trước kia mới chỉ nghe thấy
giọng nói chứ chưa một lần được nhìn thấy bằng mắt, vậy mà qua giọng nói họ đã
nhận ra nhau.
Trong Tân
Ước, chúng ta có rất nhiều bằng chứng về vấn đề này. Maria Mađalêna khi gặp thấy
Chúa lúc Người sống lại, lúc đầu cứ tưởng là người giữ vườn, thế nhưng chỉ sau
một lần Chúa gọi là Maria đã nhận ra Chúa ngay. Gioan cũng như thế: Sở dĩ Gioan
nhận ra sự kiện ngôi mộ trống và khăn liệm như dấu chỉ của sự Phục Sinh,
vì ông nhớ lại lời Thánh Kinh: "Ngày thứ ba, Người sẽ chỗi dậy" và
phép lạ "Ông Giôna ở trong bụng cá ba ngày ba đêm" (Gn 2,1).
Trên bãi
biển Galilê, khi các tông đồ khác chưa ai nhận ra Chúa thì Gioan đã nhận ra.
Ông nhận ra nhờ mẻ cá lạ mà người khách lạ đang đứng ở trên
bãi biển truyền lệnh cho các ông. Tại sao thế? Tại vì ông tin và yêu mạnh
hơn những tông đồ khác. Như vậy chúng ta thấy, chính Thánh Kinh đã soi sáng và
hướng dẫn cho con người nhận ra những dấu chỉ của Thiên Chúa trong mỗi biến cố
hằng ngày.
Một vị
Giám mục kiểm tra khả năng của một nhóm ứng viên xin lãnh nhận bí tích Thanh Tẩy.
Ngài hỏi:
- Bằng dấu
chỉ nào mà các người khác nhận ra các con là người Công giáo?
Không có
tiếng trả lời. Rõ ràng không có ai ngờ một câu hỏi như thế. Vị Giám mục lập lại
nhiều lần câu hỏi và lần cuối cùng ngài kín đáo vẽ một dấu Thánh Giá có ý mách
nước cho các người dự tòng một câu trả lời. Bất chợt một ứng viên trả lời:
- Đó là "Tình
yêu".
Vị Giám mục
rất ngạc nhiên! Khi định mở miệng nói "Sai", nhưng rất
may ngài kịp thời ngậm miệng lại.
Cầu
nguyện : Xin Chúa cho chúng ta biết nhận ra ý của Chúa qua những dấu chỉ Chúa
gửi đến cho chúng ta hằng ngày và nhất là xin cho mỗi người chúng ta biết trở
thành những dấu chỉ để qua đó mọi người có thể nhận ra được Thiên Chúa là Đấng
yêu thương mọi người.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét