Lời Chúa : Lc 13,31-35
Các
ông hãy đi nói với con cáo ấy thế này:
“Hôm nay và ngày mai tôi trừ quỷ
và chữa lành bệnh tật, ngày thứ ba tôi hoàn tất.”
(Lc 13,32)
“Hôm nay và ngày mai tôi trừ quỷ
và chữa lành bệnh tật, ngày thứ ba tôi hoàn tất.”
(Lc 13,32)
Cảm
nghĩ của Chúa Giêsu về cái chết sắp tới (Lc 13,31-33)
“Chúa
Giêsu đã tỏ ra rất bình thản trước việc Hêrôđê đang tìm cách
sát hại Ngài. Sở dĩ Ngài bình thản được như thế là vì Ngài luôn trung thành tuyệt
đối với ý định của Thiên Chúa. Thật vậy, cả cuộc đời Ngài là một tiếng xin vâng
đối với thánh ý Thiên Chúa. Do đó, một khi biết rằng, có một hiến lễ phải hoàn
tất và hiến lễ ấy đã nằm trong chương trình của Thiên Chúa thì không gì có thể
làm cho Ngài phải bận tâm, ngoài việc chu toàn công việc được giao phó.” (Trích “Mỗi
ngày một tin vui”)
- Sở dĩ
Chúa Giêsu coi thường là vì Ngài biết Hêrôđê chẳng thể làm gì được Ngài, trước
khi thời gian dành cho sứ mạng của Ngài kết thúc. Bởi đó Ngài nói: “Hôm nay,
ngày mai và ngày mốt, tôi phải tiếp tục đi” (Lc 13,32). Kiểu nói này chỉ
một thời gian ngắn, nên không được hiểu chính xác theo số học.
Như vậy,
chúng ta thấy lời khuyên Ngài trốn đi có vẻ khôn ngoan theo sự tính toán của
người đời, bởi vì Hêrôđê là một tên gian hùng, dám khử trừ bất cứ ai mà ông
không thích. Tuy nhiên, Chúa Giêsu không theo sự khôn ngoan của
thế gian, Ngài theo sự khôn ngoan của Thiên Chúa. Ngài biết việc đi lên
Jêrusalem để chịu nạn chịu chết là kế hoạch của Thiên Chúa mà Ngài “phải” thực
hiện cho xong. Dù Hêrôđê có mưu đồ gì đi nữa, Chúa Giêsu vẫn coi thường. Do đó
Ngài gọi ông là“con cáo”. Kiểu nói này đối với người Do Thái hàm ý
coi thường (nếu hàm ý nể sợ, người ta sẽ gọi là “con sư tử”).
Lời
Chúa Giêsu nhắn gởi dân thành Jêrusalem trước viễn tượng Ngài sắp chết (Lc
13,34-35)
Chúa
Giêsu đặt đối chọi nhau 2 điều hiển nhiên: Đã bao lần, xưa kia là các sứ giả của
Thiên Chúa và bây giờ là Ngài, đã cố gắng tập họp họ lại như gà mẹ tập họp gà
con, hầu che chở họ khỏi tai họa là cuộc phán xét của Thiên Chúa về các tội lỗi
của họ. Nhưng, xưa cũng như nay, không bao giờ họ chịu nghe lời các ngôn sứ
cũng như lời Ngài, trái lại họ còn bách hại và giết chết các ngôn sứ, cũng như
sắp giết chết Ngài. Mặc dầu biết trước như thế, nhưng Chúa Giêsu vẫn thanh thản
đi tới, không một điều gì có thể làm Ngài chùn bước. Vì giờ của Chúa Cha ấn định
cho Ngài chưa tới. Có Cha thì Ngài chẳng có gì phải sợ.
Chúng ta
cũng hãy bắt chước Chúa Giêsu đặt cả cuộc đời của chúng ta trong tay Thiên Chúa
là Cha. Tin tưởng và phó thác như thế, tất cả sự sợ hãi sẽ không còn chỗ đứng
trong cuộc đời của chúng ta.
Một lần
kia, Thánh Gioan Boscô hỏi các học sinh của Ngài đang chơi đùa: “Nếu ngay bây
giờ các con biết mình sắp chết, các con sẽ làm gì?” Một số trả lời sẽ đi vào
nhà thờ cầu nguyện, một số khác cho biết sẽ đi xưng tội dọn mình chết lành.
Riêng Đaminh Savio điềm nhiên trả lời: “Nếu trong giây lát con sẽ chết, con vẫn
tiếp tục cuộc chơi.”
Vâng, đó
là thái độ của những con người luôn biết sống theo thánh ý của Thiên Chúa. Đã sống
theo thánh ý của Thiên Chúa rồi thì không có gì có thể làm cho họ phải sợ và
cũng chẳng có gì làm cho họ chùn bước trước những khó khăn trên đời.
Hình ảnh “gà
mẹ ấp ủ gà con dưới cánh” Chúa nói với chúng ta trong Tin Mừng hôm
nay, là một hình ảnh tuyệt vời để mô tả cuộc sống tin yêu này.
Cầu
nguyện : Lạy Ðấng thường hằng bất biến, mong sao không gì có thể khuấy độngsự
bình an của con, hay làm cho con ra khỏi Chúa; nhưng ước chi mỗi phút lại đưa
con tiến xa hơn vào chiều sâu của mầu nhiệm Chúa! Amen.
(Chân
phước Elisabeth de Trinité)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét