Lời Chúa : Lc 14,1-6
“Ai
trong các ông có đứa con trai
hoặc có con bò sa xuống giếng,
lại không kéo nó lên ngay, dù là ngày Sabat?”
(Lc 14,5)
hoặc có con bò sa xuống giếng,
lại không kéo nó lên ngay, dù là ngày Sabat?”
(Lc 14,5)
Lại
một lần nữa, Chúa Giêsu chữa bệnh ngày Sabat và bị các người Pharisêu kết án.
Khi Chúa đặt câu hỏi: “Trong ngày Sabat có được phép chữa bệnh không?” (Lc
14,3) Họ đã không trả lời được.
Tin Mừng
cho biết, có bảy lần Chúa đã chữa bệnh trong ngày Sabat như vậy.
Theo Luca thì có những lần sau:
- Chữa
cho mẹ vợ ông Phêrô (Lc 4,38);
- Chúa chữa
cho người teo tay (Lc 6,6);
- Chúa chữa
cho người đàn bà còng lưng mười tám năm (Lc 13,14).
Rồi Gioan
thêm vào câu chuyện
- Chúa chữa
người bại tại hồ Bêtsaiđa (Ga 5,9).
Marcô còn
cho biết
- Chúa
cũng chữa người bị quỉ ám tại nhà Hội Thành Capharnaum (Mc 1,21).
- Và hôm
nay Chúa chữa người mắc bệnh phù thũng.
Chắc ai
cũng nghĩ rằng, như vậy mọi người sẽ yêu mến Chúa hơn, nhưng thật đáng buồn là
mỗi phép lạ chữa bệnh mà Chúa làm trong ngày Sabat không những đã không làm cho
người ta yêu mến Chúa mà còn làm cớ cho các thầy thông luật và người Pharisêu,
những người Do Thái chính thống càng ngày càng trở thành những người đối đầu với
Chúa một cách quyết liệt hơn.
Vị
thủ lãnh Pharisêu mời Ngài đến dùng bữa tại nhà ông hôm nay, là một người giữ
luật đạo rất kỹ nhưng lại hoàn toàn thiếu tình người: mời
Chúa Giêsu dùng bữa nhưng lại cố ý dò xét để bắt lỗi Ngài; thấy người bị bệnh
phù thũng mà hoàn toàn dửng dưng, lại còn coi đây là cơ hội để bắt bẻ Chúa
Giêsu.
Một người
giữ luật chín chắn như vậy mà còn có thể trở thành phi nhân như thế, thì thử hỏi
những người khác không biết sẽ còn phi nhân đến mức nào! Vâng! Luật mà
không có tình thì sẽ như vậy. Đây là một lời cảnh cáo cho mỗi người
chúng ta.
Chúng ta
biết, đây không phải là lần đầu tiên Chúa Giêsu và các người Pharisêu bất đồng
ý kiến với nhau về việc giữ luật ngày Sabat. Và đây cũng không phải lần đầu
tiên Chúa Giêsu đưa ra lời giải thích về luật một cách rất hợp lý khiến họ
không thể nào cãi lại được. Thế nhưng, họ vẫn chứng nào tật ấy, vẫn tiếp tục
rình mò và bắt bẻ Chúa. Những người tưởng mình biết, tưởng mình đạo đức
vậy mà họ lại có thể mù quáng và ngoan cố đến như vậy!
Việc Chúa
Giêsu thách thức những người Pharisêu để chữa lành cho người
phù thũng trong ngày Sabat, cho thấy rằng, đối với Ngài, con người là ưu tiên số
một. Luật lệ, ngay cả luật ngày hưu lễ, cũng sẽ thành vô nghĩa nếu không vì lợi
ích của con người. Đối với Ngài, chỉ có một luật lệ gồm tóm và là nền tảng của
mọi luật lệ, đó là yêu thương. Nhưng để có yêu thương, trước tiên
phải có sự nhìn nhận và tôn trọng phẩm giá mỗi người
Khi con
người không trái tim, thì họ sẽ mù quáng: mù quáng vì không những không còn nhạy
cảm trước nỗi khổ đau của người khác, nhất là không còn biết hối hận vì đã xúc
phạm đến người khác, lúc đó không biết họ còn là người nữa hay không hay đã trở
thành vô cảm như gỗ, như đá.
Bởi vậy,
giáo dục con người sống cho ra người có nghĩa là giáo dục cho con người biết sống
yêu thương.
Thông
minh đĩnh đạc, mà không có trái tim để yêu thương, thì đó là một tai họa cho bản
thân cũng như cho xã hội.
Có tất cả
mà không có một trái tim để yêu thương, thì đó là nỗi bất hạnh lớn nhất đối với
con người.
Cách mạng
mà không xây dựng trên tình yêu thương, thì đó chỉ là phá hoại. Đạo đức mà
không có yêu thương, thì chỉ là một trò lừa bịp.
Chúng ta
hãy cảm tạ Chúa đã mạc khải cho chúng ta chân lý về con người. Mang lấy hình ảnh
của Thiên Chúa Tình Yêu, xin cho chúng ta luôn ý thức rằng, chúng ta chỉ đạt được
định mệnh của mình bằng cuộc sống yêu thương mà thôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét