Mt 10,17-22
"Vì
danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét.
Nhưng kẻ nào bền chí đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu thoát."
(Mt 10,22)
Nhưng kẻ nào bền chí đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu thoát."
(Mt 10,22)
Trong
bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu dặn dò các môn đệ ba điều:
Số phận những người theo Chúa là chịu bắt bớ
như Ngài: Họ sẽ nộp anh em cho Hội Đồng. Nhưng trong những thử
thách đó, người môn đệ cảm thấy được an ủi, vì đó là dịp làm chứng cho
Thầy. Sau này sách Công vụ còn nói: Các Tông đồ hân hoan vì cảm
thấy xứng đáng chịu khổ vì Chúa Kitô.
Chúa Thánh Thần sẽ đồng hành với
họ trong những cuộc bắt bớ và sẽ dạy họ phải nói gì trước những kẻ bắt bớ. Lý lẽ
hùng hồn của Stêphanô đã minh chứng điều đó.
Lời dặn thứ ba là nhiều khi chính những người
thân thuộc sẽ bắt bớ họ, cũng như Chúa Giêsu đã chịu đồng bào mình
lên án chết: Anh sẽ nộp em, cha nộp con cho ngươi ta
giết.
suy gẫm những lời dặn đò của Chúa hôm nay, có cảm tưởng Chúa cũng đang dặn dò chúng ta
như vậy:
Người tông đồ nhiều khi bị hiểu lầm, bị bách hại.
Đó là số phận chung của những người theo Chúa. Nhưng trong những thử thách của
đời sống đức tin, dựa vào sức mạnh của Chúa Thánh Thần, chúng ta vui mừng vì có
dịp làm chứng cho Chúa.
Và chúng ta đừng lấy làm lạ, nhiều khi những
người làm khổ chúng ta, bách hại chúng ta không là ai khác mà lại chính là những
người thân của chúng ta, vì hiểu lầm không biết hay vì ác ý. Chính Chúa Giêsu
cũng đã bị môn đệ thân tín là Giuda bán đứng.
Mừng lễ
thánh Stêphanô, vị tử đạo tiên khởi của Giáo Hội hôm nay, Giáo Hội muốn chúng
ta noi gương ngài. Ngài là một vị phó tế của cộng đoàn Jêrusalem (Cv 6,5) một
người được mô tả là đầy Thánh Thần. Ngài được trao phó làm việc bác ái trong cộng
đoàn, nhưng sách Công Vụ cho thấy là các phó tế vẫn tham dự vào việc giảng dạy
và bênh vực đức tin. Trước khi chịu chết, Stêphanô đã giảng một bài thật dài và
thật hùng hồn, tóm tắt lịch sử ơn cứu độ để minh chứng và qui trách nhiệm cái
chết của Chúa Giêsu cho các Thượng tế, luật sĩ và Pharisiêu. Và cũng vì lời giảng
dạy đó mà Stêphanô phải chịu ném đá chết.
Cuộc tử đạo
của Stêphanô được diễn ra theo mô hình của cuộc khổ nạn của Chúa
Kitô: người ta cũng xách động dân chúng làm chứng
gian chống lại ông; ông đối chất với Thượng tế có uy quyền trước mặt mọi người.(Cv
6,15). Ông nhìn thấy Con Người tức là Chúa Giêsu bên hữu Chúa Cha (7,55). Ông cầu
xin ơn tha thứ cho những kẻ giết ông (7,60). Cuộc thương khó của thánh Stêphanô
giống hệt cuộc thương khó của Chúa Giêsu.
Trong quang
cảnh này có nhiều điều đáng ghi nhận về Stêphanô:
Chúng
ta thấy được bí quyết lòng can đảm của ông. Vượt trên
những gì người ta có thể làm hại ông, ông đã thấy Chúa của ông đang chờ đợi để
đón tiếp ông. Ông thấy cái chết của người tử đạo là cánh cửa mở ra, đưa ông đến
với Chúa Cứu Thế.
Chúng
ta thấy Stêphanô đã có những cách ứng xử thật giống
Chúa Giêsu. Như Chúa Giêsu đã cầu nguyện xin Thiên Chúa tha tội cho kẻ giết
Ngài, thì Stêphanô cũng làm y như vậy.
Trong lời cầu
nguyện của thánh lễ hôm nay, Giáo Hội muốn chúng ta noi gương thánh Stêphanô
yêu thương cả kẻ thù.
Một binh sĩ
người Anh đã viết cho một người mẹ Đức như sau: "Là một quân nhân của một
lực lượng được chỉ định tấn công vào một ngôi làng ở Pháp, phận sự trong quân
ngũ đã khiến tôi giết con bà. Tôi là một tín hữu Kitô giáo, và vì lẽ đó, tôi
thành khẩn xin bà hãy tha thứ cho tôi. Tôi hy vọng là một ngày kia, khi chiến
tranh chấm dứt, tôi có thể đích thân đến gặp bà!"
Mấy tháng
sau, khi bà mẹ người lính Đức hay tin con bà tử trận, bà mới nhận được bức thư
trên đây, và bà đã trả lời như sau cho người lính Anh:
"Tận
thâm tâm, tôi đã tha thứ cho anh, mặc dù anh đã giết chết người con yêu dấu của
tôi. Tôi tha thứ cho anh, bởi vì cũng như anh, tôi là một tín hữu Kitô. Nếu anh
và tôi đều được sống sót sau cuộc chiến, tôi hy vọng anh có thể sang Đức để
thăm tôi, và mặc dù chỉ trong thời gian ngắn ngủi, anh có thể thế chỗ cho con
tôi, đứa con mà anh đã giết chết".
Điểm đáng
chú ý nhất trong hai bức thư trên, là lời tuyên xưng: "Tôi là một
tín hữu Kitô", và với niềm tin xác tín này, cả anh lính người Anh
và bà Mẹ người Đức đã không để cho chiến tranh lôi kéo mình vào trong trận chiến
của ghen ghét và hận thù. Trái lại, họ đã để cho giáo huấn của Đức Giêsu tách họ
ra khỏi vòng luẩn quẩn của bạo lực: "Mắt đền mắt, răng đền răng", và
đưa họ vào con đường yêu thương, hoà giải: "Các con hãy yêu thương những kẻ
thù địch của các con, hãy làm ơn cho những kẻ ghét các con và cầu nguyện cho những
kẻ bắt bớ, vu khống các con." (Mt 5,44). Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét