Ga 20,11-18
Bà
Maria Mađalêna đi báo cho các môn đệ:
"Tôi đã thấy Chúa",
và bà kể lại những điều Người đã nói với bà.”
(Ga 20,18)
"Tôi đã thấy Chúa",
và bà kể lại những điều Người đã nói với bà.”
(Ga 20,18)
1. Việc
Phục Sinh của Chúa Giêsu đã biến đổi hẳn ý nghĩ và tình cảm của con người trước
cái chết. Trường hợp bà Maria Mađalêna là một thí dụ. Khi thấy xác Chúa không
còn ở trong mồ, bà buồn, bà khóc. Nhưng rất may Chúa đã hiện ra với bà, gọi tên
bà và bà đã nhận ra Chúa. Mọi sự thay đổi bắt đầu từ đây.
Người ta
kể khi thấy chồng gần đất xa trời, bà De Gaulle cho gọi một nhân viên mai táng
đến, nhờ ông tìm cho người chồng sắp quá cố của bà là Tổng Thống Charles De
Gaulle đã về hưu một nơi an nghỉ cuối cùng. Người này thân hành chở bà đến một
sườn đồi. Trước mặt là một thung lũng tuyệt đẹp. Ông nói:
- Đây là
nơi an nghỉ rất xứng đáng cho người chồng vĩ đại của bà, và cũng chỉ tốn
200.000 francs. (Một số tiền rất lớn... nếu tính theo thời giá hôm nay thì khoảng
gần 5 tỷ đồng VN)
Trong lúc
bà còn đang phân vân, ông ta nói tiếp:
- Ông nhà
thật xứng đáng được hưởng sự ưu đãi đó.
Vừa nghe
tới đó bà vội vàng đáp lại một lời làm cho ông cụt hứng:
- Nhưng
ông ấy chỉ cần 3 ngày thôi mà!(Góp nhặt)
(Ý bà muốn
nói Chúa Giêsu chỉ cần ngôi mộ có ba ngày thôi cho nên đâu cần phải quá tốn phí
cho một thi hài, dù thi hài đó là thi hài của một vị tổng thống!)
2. Phải
nói là tình cảm của Maria Mađalêna đối với Chúa Giêsu thật hết sức đậm đà: Khi
không thấy xác Chúa Giêsu, bà khóc. Cả thế giới này không còn một ý nghĩa gì đối
với bà nữa. Thiên thần hiện ra bà coi như không! Chính Chúa Giêsu ở trước mặt
mà bà cũng tưởng là người giữ vườn. Nhưng rồi khi bà nhận ra Chúa, bà đã vui mừng
hớn hở chạy đi báo tin cho mọi người ngay. Tóm lại, đối với Maria, Chúa Giêsu
là tất cả. Mất Chúa Giêsu cả thế giới như sụp đổ. Gặp lại Chúa là có lại tất cả.
Người ta
kể lại vào hồi Đức Quốc xã giam giữ những người có đạo, có một người đàn bà rất
nổi tiếng tên là Archengette. Bà Archengette bị giam cùng với hàng trăm ngàn
người khác. Có lần bà đã kể lại: Một buổi chiều kia, một cô bạn tù ghé vào tai
tôi se sẽ hỏi:
- Chị có
biết ngày mai là ngày gì không? Mai là lễ Phục Sinh đấy chị ạ.
Tôi ngạc
nhiên nói bâng quơ:
- Đã đến
lễ Phục Sinh rồi sao?
Lễ Phục
Sinh là ngày lễ trọng, và là ngày vui của toàn thể nhân loại, vì Chúa Giêsu đã
sống lại, để mở cánh cửa cuộc sống trường sinh cho con người, thế mà chúng tôi
lại bị giam giữ trong căn nhà tù này, xa cách mọi người thân yêu, cô đơn, đau
khổ...Tôi đi đi lại lại trong căn nhà chật hẹp, hôi hám. Đầu óc thì còn đang
theo đuổi những ý tưởng vừa mới xuất hiện. Mặt mũi buồn so.
Bỗng tôi
nghe thấy có tiếng kêu lớn, phá tan bầu không khí im lặng đang nặng nề đè trên
chúng tôi. Tiếng kêu ấy thế này: “Chúa Kitô đã sống lại”.
Tôi kinh
ngạc nhìn cô bạn tù. Đôi mắt cô long lanh. Hai hàng giọt lệ đang từ từ chảy ra,
để cho chúng lăn trên đôi gò má cao nhô lên giữa khuôn mặt xanh xao gầy ốm của
cô. Thế rồi bỗng khuôn mặt ấy tươi hẳn lên.
Tiếp đó từ
trong các phòng khác của nhà tù, tôi đều nghe thấy tiếng trả lời, tưởng như tiếng
vang vọng không ngừng:
“Chúa
Kitô đã sống lại... Chúa Kitô đã sống lại”.
Những tiếng
phát ra từ trong các phòng nhà tù đó, đã trở thành một điệp khúc như của một
bài ca chiến thắng.
Bọn
lính canh tù bực tức đến tột độ. Gương mặt của chúng hằm hằm giận dữ. Rồi chúng
mở cửa phòng chúng tôi đang ở, nhào vào, lôi cô gái bạn tù ốm yếu của chúng tôi
đi...
Bốn ngày
sau, cô được trả trở về phòng với chúng tôi. Cô bé của chúng tôi thật là đáng
thương. Đôi má của cô đã hóp, sau 4 ngày lại càng hóp thêm. Gương mặt xanh như
tầu lá. Lúc sau nhờ cô kể lại chúng tôi mới biết, cô đã bị nhốt trong một căn
phòng chật hẹp tối tăm và phải nhịn đói suốt 4 ngày nay. Tôi còn nhớ thật rõ
lúc chạy ra cửa để dìu cô vào phòng, cô thều thào nói với tôi:
- Chị ơi,
em đã loan báo sứ điệp Phục Sinh trong nhà tù này. Tất cả mọi chuyện khác đều
không quan trọng.
Nếu ngày
xưa đã có những người như Mađalêna, đã có cô bé can đảm dám loan báo Tin Mừng
Phục Sinh cho mọi người thì ngày nay cũng phải có những người can đảm như Maria
Mađalêna, như cô bé trong nhà tù! Thế giới hôm nay, một thế giới càng ngày càng
trở nên xa lạ với Chúa Giêsu đang cần những con người như thế.
Lạy
Chúa, giữa thế giới đầy bận rộn và náo nhiệt này, xin cho chúng con biết lắng
tai nghe tiếng Chúa. Xin hãy mở rộng đôi tay còn khép kín của chúng con, để
chúng con biết mau mắn thi hành “sứ điệp” Chúa gửi đến cho chúng con trong cuộc
sống hằng ngày. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét