Lời Chúa : Ga
16,16-20
"Thật, Thầy bảo thật
anh em: anh em sẽ khóc lóc và than van,
còn thế gian sẽ vui mừng.
Anh em sẽ lo buồn, nhưng nỗi buồn của anh em
sẽ trở thành niềm vui."
(Ga 16,20)
còn thế gian sẽ vui mừng.
Anh em sẽ lo buồn, nhưng nỗi buồn của anh em
sẽ trở thành niềm vui."
(Ga 16,20)
“Chúng con sẽ lo buồn, nhưng nỗi buồn của
chúng con sẽ biến thành niềm vui”(Ga 16,20). Chỉ khi nào ở trên trời thì chúng
ta mới có thể hoàn toàn vui thôi, còn bao lâu còn ở lại trần gian thì vui buồn
lẫn lộn. Và những vui buồn ở đời này có những tính chất khác nhau và những hậu
quả khác nhau.
Có những cái vui không
trọn vẹn, như lời một bản thánh ca lấy ý từ sách Giảng viên: “Hoa nào không
phai tàn, trăng nào không khuyết, ngày nào mà không có đêm, yến tiệc nào không
có lúc tàn”.
Có những niềm vui
chẳng mấy chốc lại biến thành nỗi buồn. Đó là những thú vui tội lỗi. Thí dụ cái
vui của thằng con hoang đàng trong sách Tin Mừng: Khi nó ngụp lặn trong những
cuộc trụy lạc thì nó vui, nhưng sau khi cuộc trụy lạc tàn và khi đã hết tiền,
nó rơi vào một sự trống rỗng, một nỗi buồn mênh mông.
Có những nỗi
buồn cứ càng ngày càng buồn thêm, không dứt. Đó là cái buồn do hậu quả của một
việc làm sai quấy. Thí dụ như cái buồn của Giuđa khi đã phản bội, đã bán đứng
Thầy mình. Giuđa buồn đến nỗi phải đi thắt cổ chết. Hay những nỗi buồn của
những người ở trong hoả ngục: Họ phải buồn muôn đời muôn kiếp vì họ biết rằng,
họ đã mất Chúa muôn kiếp muôn đời.
Nhưng điều đáng chú ý hơn cả là việc Chúa Giêsu nói đến
những thứ buồn sẽ biến thành niềm vui.
“Ít lâu nữa các con sẽ
không thấy Thầy”. Đó là cái buồn vì không được thấy Chúa.
“Nhưng rồi ít lâu nữa
chúng con sẽ lại thấy Thầy… nỗi buồn của chúng con sẽ biến thành niềm vui”: nỗi
buồn xa Chúa đã biến thành niềm vui khi các ông gặp lại Chúa Phục Sinh.
Còn đối với chúng ta
thì sao? Không phải cái vui nào cũng nên tìm kiếm, và không phải cái buồn nào
ta cũng phải tránh xa.
Đối với những thứ vui
chóng tàn, chúng ta đừng quá bám víu, để khi nó tàn chúng ta không bị thất
vọng. Chuyện đứa con hoang đàng là một thí dụ.
Đối với những thứ vui
mà chẳng mấy chốc sẽ biến thành nỗi buồn, ta cũng đừng nên mất công tìm kiếm.
Thí dụ Giuđa vui khi nhận được tiền nhưng chẳng mấy chốc tiền đã làm cho Giuđa
tuyệt vọng.
Có những việc làm mà
hậu quả sẽ để lại những nỗi buồn dai dẳng, chúng ta đừng bao giờ làm.
Nhưng chúng ta hãy
biết buồn khi lỡ phạm tội, buồn để sám hối ăn năn, buồn để quay gót trở về với
Chúa. Có thể nói đây là nỗi buồn thánh vì nỗi buồn này sẽ biến thành niềm vui.
“Anh em sẽ lo
buồn nhưng nỗi buồn của anh em sẽ trở thành niềm vui”.
Cầu nguyện : Lạy
Chúa, cuộc đời chúng con có những lúc đau buồn trần thế, để rồi tự
thoát bằng những cách thú vui phù vân nhưng sau đó lại đau buồn chồng
chất đau buồn, xin cho con biết phó dâng những đau buồn đó làm của
lễ, để con tìm thấy bình an niềm vui trong tâm hồn. Amen
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét