Lời Chúa : Ga
14,21-26
"Ai yêu mến Thầy,
thì sẽ giữ lời Thầy.
Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy.
Cha Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy."
(Ga 14,23)
Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy.
Cha Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy."
(Ga 14,23)
Hôm nay, Chúa Giêsu
nói với chúng ta về Thiên Chúa Ba Ngôi.
Sách Giáo Lý
Chung số 234 dạy: "Mầu nhiệm Thiên Chúa Ba Ngôi là mầu nhiệm trọng tâm của
đức tin và đời sống Kitô hữu. Đây là mầu nhiệm về đời sống nội tại của Thiên
Chúa, cội nguồn phát sinh mọi mầu nhiệm khác của đức tin và là ánh sáng chiếu
soi các mầu nhiệm ấy. Đây là giáo huấn căn bản nhất và trọng yếu nhất theo
“phẩm trật các chân lý đức tin” (DCG 43). “Trọn lịch sử cứu độ chỉ là lịch sử
về đường lối và các phương tiện mà Thiên Chúa chân thật và duy nhất là Chúa Cha
và Chúa Con và Chúa Thánh Thần, dùng để tự mặc khải, để giao hòa và kết hợp với
Người những ai từ bỏ tội lỗi” ( DCG 47).
Làm Kitô hữu là được
gia nhập gia đình yêu thương của Thiên Chúa Ba Ngôi. Mỗi Ngôi Thiên Chúa đều
yêu thương và chăm sóc chúng ta. Đó là một vinh dự và là một hạnh phúc to lớn.
Chúng ta hãy hết lòng cảm tạ ơn Chúa.
Thái độ đối xử đúng
nhất của Kitô hữu với Ba Ngôi Thiên Chúa là nghe các giới răn Chúa truyền và
tuân giữ.
Chúa Giêsu trước khi
giã biệt các môn đệ cũng nhắn nhủ các ông về điều căn bản “Ai nghe và giữ giới
răn của Thầy, người ấy là kẻ yêu mến Thầy ” (Ga 14,23). Chúa Giêsu không đòi
hỏi những kẻ yêu mến Ngài phải có những rung động thuộc cảm tính. Tuy nhiên,
một tình yêu đúng nghĩa là một tình yêu luôn luôn tìm cách làm đẹp lòng người
mình yêu, sẵn sàng cho đi tất cả vì người mình yêu, chứ không dừng lại ở những
rung động có tính cách xác thịt đầy lòng vị kỷ của mình (Mỗi ngày một niềm
vui).
“Ai yêu mến
Thầy, cha Thầy sẽ yêu mến người ấy. Cha Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại nơi người
ấy” (Ga 14,23).
Cầu nguyện : Lạy Chúa! Con đã yêu Chúa quá
muộn màng!
Ôi lạy Chúa là vẻ đẹp vừa cổ kính, vừa luôn mới mẻ, con đã yêu Chúa quá muộn màng! Con thật hư hỏng, khi chạy theo các thụ tạo xinh đẹp.
Chúa đã gọi con, đã gọi to và phá tan sự điếc lác của con.
Chúa đã soi sáng và xua đi sự mù lòa của con.
Chúa đã tỏa hương thơm ngát để con được thưởng thức, và giờ đây hối hả quay về với Chúa. Con đã nếm thử Chúa và giờ đây con đói khát Người.
Chúa đã chạm đến con, nên giờ đây con nóng lòng chạy đi tìm an bình nơi Chúa. (Augustinô)
Ôi lạy Chúa là vẻ đẹp vừa cổ kính, vừa luôn mới mẻ, con đã yêu Chúa quá muộn màng! Con thật hư hỏng, khi chạy theo các thụ tạo xinh đẹp.
Chúa đã gọi con, đã gọi to và phá tan sự điếc lác của con.
Chúa đã soi sáng và xua đi sự mù lòa của con.
Chúa đã tỏa hương thơm ngát để con được thưởng thức, và giờ đây hối hả quay về với Chúa. Con đã nếm thử Chúa và giờ đây con đói khát Người.
Chúa đã chạm đến con, nên giờ đây con nóng lòng chạy đi tìm an bình nơi Chúa. (Augustinô)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét