Thứ Ba, 26 tháng 1, 2016

THỨ BA TUẦN 4 THƯỜNG NIÊN

Lời Chúa : Mc 5,21-43
"'Này bé, Thầy truyền cho con: chỗi dậy đi!'
Lập tức con bé đứng dậy và đi lại được,
vì nó đã mười hai tuổi." 
Chúa Giêsu tỏ uy quyền trên sự sống và sự chết:
Sống, nhất là sống đời đời là một điều vô cùng quí giá, không có một giá trị nào trên trần gian này có thể mua được. Chúng ta vẫn tin rằng, đằng sau cuộc sống này là cuộc sống vĩnh cửu nhưng không biết niềm tin của chúng ta như thế nào?
Có lẽ chúng ta cũng như thế. Chúng ta mới chỉ tin vào sự sống thật mai sau trên môi miệng nhưng trong thực tế có lẽ chúng ta còn coi trọng sự sống đời này hơn.
Đối với Chúa, chết chỉ là một giấc ngủ, mở mắt thức dậy là một cuộc sống thật, cuộc sống vĩnh cửu.
Khi Lazarô chết, Chúa Giêsu nói: "Lazarô, bạn của Ta đang yên giấc. Thầy đi đánh thức anh ấy dậy" (Ga 11,11).
Hôm nay, khi đứng trước một đứa bé đã chết, Chúa Giêsu nói:
- Đứa bé có chết đâu. Nó ngủ đấy thôi (Mc 5,39).
Vậy có hai việc phải làm.

* Phải tin vào cuộc sống mai sau.
Nếu không tin vào cuộc sống mai sau thì làm sao con người có thể đủ can đảm sống cho cuộc sống đó.
* Thứ đến là phải tin vào Thiên Chúa.
Cả hai phép lạ thánh Marcô kể lại, đều là kết quả của lòng tin:
- Chúa đã nói với người đàn bà bị bệnh loạn huyết: "Đức tin con đã chữa lành con" (Mc 5,34).
Băng huyết là bệnh nan y trong thời Chúa Giêsu. Người mắc bệnh này thường tuyệt vọng. Nhưng người phụ nữ trong Tin Mừng đã không giam mình trong nỗi thất vọng. Bà đã tìm đến với Chúa và hết lòng tin vào Người. Bà tin rằng, Người có thể lấp đầy những khát vọng của mình. Dù cách biểu lộ niềm tin của bà còn thô thiển nhưng lòng của bà rất chân thành. Bà đã tìm cách sờ vào áo của Chúa và chỉ cần như vậy thôi cũng đủ để Chúa Giêsu nhận ra lòng tin mãnh liệt của bà, lòng tin mà, theo Chúa, đã cứu chữa bà và đem lại cho bà sự bình an.
- Còn đối với ông trưởng hội đường, Chúa bảo: "Đừng sợ, hãy cứ tin" (Mc 5,36).
Trường hợp này là trường hợp hết sức đặc biệt. Ai cũng biết ông ta là một nhân vật quan trọng: Vừa là chủ tịch ban quản trị nhà hội, vừa là chủ tịch hội đồng trưởng lão có trách nhiệm thu xếp mọi việc trong nhà hội nhưng khi con gái ông ngã bệnh, ông đã nghĩ ngay đến Chúa Giêsu. Không những thế ông còn đến gieo mình dưới chân Chúa Giêsu, là một ông thầy giảng đạo lang thang mà trước đó có thể ông đã xem Ngài như một kẻ xa lạ, một người giảng tà giáo nguy hiểm, một người bị các nhà hội cấm kỵ, một kẻ mà bất luận một người nào coi trọng chính đạo cũng phải xa lánh.
Ở đây chúng ta thấy, ông đã đủ khôn ngoan để biết từ bỏ các thành kiến của mình vào lúc cần thiết nhất.
Lúc này và ở đây chỉ có một điều quan trọng đối với ông: con ông phải được sống và ông thấy chỉ có Chúa Giêsu mới cứu được con mình. Chính vì thế mà ông đã đến với Chúa bằng tất cả một niềm tin chân thành và quả thực Chúa đã không phụ lòng ông.
Cầu nguyện : Lạy Chúa Giêsu,có những ngày con cảm thấy đời sống thật nặng nề;
có những lúc con muốn buông trôi, để mặc cho dòng đời đưa đẩy;
có những khoảng thời gian dài, con như mảnh đất khô khan cằn cỗi.
Xin cho con ánh sáng của Chúa để con biết lối mà đi.
Xin cho con tấm bánh của Chúa để con có sức mà dấn bước.
Xin cho con Lời của Chúa để con vững một niềm tin.
Xin cho con sự sống của Chúa để con lấy lại niềm hăng say và sự tươi tắn, niềm vui và sáng tạo.
Lạy Chúa Giêsu, con thấy mình cần Chúa trong mỗi giây phút của cuộc đời.
Ước gì ai gặp con cũng gặp được sự hiện diện của Chúa. Amen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét