Lời Chúa : Mc 3,13-19
"Người
lập Nhóm Mười Hai,
để các ông ở với Người
và để Người sai các ông đi rao giảng."
(Mc 3,14)
Chúa
không muốn một mình đích thân đi rao giảng Tin Mừng mãi mãi, mặc dù cách này hữu
hiệu hơn, nhưng Ngài đã chọn một số người để làm việc ấy.
Thế chiến
thứ II kết thúc nhưng Hoa Kỳ còn để lại một số binh sĩ tại một số miền được giải
phóng ở Đức. Họ giúp dân chúng thu dọn và sửa chữa những ngôi nhà đổ nát, nhất
là những nhà thờ bị hư hại vì bom đạn... Tại một ngôi nhà thờ bị đổ nát kia,
sau khi thu dọn, sửa chữa, sắp đặt, các binh sĩ đã phải khựng lại trước một bức
tượng Đức Kitô bị bể nát trên bàn thờ. Họ cố gắng hết sức để tân trang lại bức
tượng. Với tất cả cố gắng, họ đã tân trang lại gần như cũ chỉ trừ đôi tay của
Chúa. Lý do là vì họ có cố gắng mấy cũng không làm sao thu nhặt được những mảnh
vụn bể nát từ đôi tay ấy. Bất lực đứng nhìn pho tượng của Đức Kitô không có đôi
cánh tay, các binh sĩ Hoa Kỳ đành phải lấy sơn viết vào tấm bảng và đặt dưới
chân Ngài hàng chữ: "Ta không có đôi tay nào khác hơn là đôi tay của các
ngươi." (Trích "Mỗi ngày một tin vui").
Vâng! Rõ
ràng là qua Tin Mừng chúng ta thấy, Chúa muốn con người chia sẻ sứ mạng của
Ngài. Sách Giáo Lý mới đã giải thích việc làm đó của Chúa như sau:
"Để cho tiếng gọi ấy vang lên trong toàn cõi địa cầu, Đức Kitô đã sai phái
các tông đồ do Người tuyển chọn, trao cho các ông nhiệm vụ loan báo Tin Mừng:
"Hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ, làm phép rửa cho họ nhân
danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần, dạy bảo họ tuân giữ những điều Thầy
đã truyền cho anh em. Và đây, Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế."
(Mt 28,19-20)
Cám ơn
Chúa đã cho con người được tham dự vào công việc mà Chúa Cha đã trao ban cho
Người
Nhưng,
để cho công việc tham dự vào sứ mạng của Chúa có kết quả tốt đẹp, những người
được Chúa tuyển chọn phải làm gì? Thưa, trước tiên là phải "ở với"Ngài.
Việc ở với Chúa là một việc rất quan trọng.
Chúng ta
vẫn thường nói: "Gần mực thì đen gần đèn thì sáng". Hai môn đệ của
Gioan mới ở với Chúa có một buổi chiều và một đêm, hôm sau khi gặp lại những
người quen họ đã tuyên bố: "Chúng tôi đã gặp thấy Đấng Messia." (Ga
1,41)
Sử sách
ghi lại rằng: Dù có phải mải mê rao giảng Tin Mừng cho lương dân như thế nào đi
nữa, nhưng mỗi khi đêm về, thánh Phanxicô Xavie luôn giữ thói quen quỳ gối trước
chúa Giêsu Thánh Thể để cầu nguyện. Có lần vì quá mệt, Ngài đã ngủ gục trước
bàn thờ. Nhiều lần Ngài đã phải cầu nguyện: "Lạy Chúa, nếu linh hồn con
không tỉnh thức được với Chúa, thì ít nữa thân xác con đây cũng muốn được ở gần
Ngài"
Ở với ai
thì sẽ thấm nhuần nếp sống của người đó. Kẻ được sai phải "ở với" Đấng
sai phái mình để thấm nhuần tinh thần của Ngài, và có như thế họ mới có thể trở
thành những sứ giả đích thực và làm việc đúng như ý Chúa muốn.
Các tông
đồ đã đóng xong vai trò của mình. Thế còn mỗi người chúng ta thì sao?
Thưa, mỗi người cũng phải là một tông đồ cho Chúa.
Lạy Chúa,
xin cứ dùng con theo ý Chúa,
Làm chân tay cho người què cụt,
Làm lỗ tai cho người bị điếc,
Làm miệng lưỡi cho người không nói được,
Làm tiếng kêu cho người chịu bất công.
Lạy Chúa, xin cứ gửi con ra đồng lúa,
Để đưa cơm cho người đói đang chờ,
Đem thuốc thang cho người đang đau ốm,
Đem áo quần cho người đang trần trụi,
Đem mền đắp cho người rét đang run.
Lạy Chúa, xin cứ gửi con vào thôn xóm,
Đem an hòa cho những ai bất thuận,
Đem yên bình cho kẻ sống âu lo,
Đem ủi an cho người đang sầu khổ,
Đem niềm vui cho những ai bất hạnh,
Lạy Chúa, xin cứ dùng con làm tất cả,
Cho mọi người được hạnh phúc an vui.
Còn phần con, xin gửi hết nơi Ngài,
Là Thiên Chúa, là tình yêu, là lẽ sống
Ngài cho con tất cả niềm hy vọng,
Để tin yêu mà vui sống trọn đời.
(Một linh
mục DÒNG TÊN)